Edit by: Snowdrop_88
Hoắc Thành trong lòng cũng thật minh bạch, hắn nếu vẫn luôn chỉ là Tam công tử vô danh bừa bãi của phủ đại soái thì sẽ không có người phủng* hắn như vậy!
(*phủng: khen ngợi, khen tặng, thương yêu, chiều chuộng)
Sở dĩ trước mắt đem lời nói đến dễ nghe như vậy, đơn giản là bởi vì có giá trị lợi dụng mà thôi.
"Thật là vận mệnh trêu người a, nếu là sớm một chút có thể kết bạn với Hoắc tam thiếu thì cháu gái ta cũng không đến mức buồn bực không vui như hiện giờ, cả người đều u buồn tiều tụy."
Tới tới!
Trọng điểm tới!
Dựa theo quy luật phát triển khách quan của sự vật, nếu đoán không sai, khẳng định kế tiếp là đẩy mạnh tiêu thụ cháu gái nhà mình!
Đường Hoan trong lòng thay đổi xưng hô với Cố lão, từ vừa rồi là lão nhân gia, biến thành hiện tại là lão đông tây.
Ngươi còn là quan hệ hữu hảo bạn tốt với nương của ta trên thương trường sao?
Năm đó không phải lúc ngươi gặp nguy cơ, nương của ta đã không tiếc hết thảy đại giới duỗi tay giúp đỡ ngươi sao?
Hoắc Thành nếu thức thời một chút thì hẳn liền phải theo Cố lão hỏi, vì sao cháu gái hắn lại buồn bực không vui, u buồn tiều tụy?
Cố tình ở điểm này, Hoắc Thành phảng phất không có nghe được ý tứ trong lời nói của đối phương.
Căn bản không theo kịch bản mà nói, chỉ nhàn nhạt khen một câu, vũ hội này tổ chức thật là tốt.
Đường Hoan liếc mắt một cái, nữ tử kia vô cùng có khả năng cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670919/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.