Chương trước
Chương sau
Edit by: Snowdrop_88
"Cô ta chân cẳng không tiện, vì sao buổi tối lại ra cửa? Hơn nữa các ngươi là nha hoàn thế nhưng còn không theo bên người, đều là làm việc như thế sao?" Hoắc Thành trong thanh âm mang theo một chút uy hϊếp.
"Tiểu thư cùng Ninh thiếu gia đi ra ngoài có việc, không cần chúng ta đi theo."
Hoắc Thành: "......"
Hắn nguyên bản chỉ là thần sắc âm trầm, thế nhưng sau khi nghe câu nói kia, liền biến thành sắc mặt xanh mét.
Ngay sau đó trực tiếp xoay người rời đi.
Sau khi Hoắc Thành rời khỏi, Thanh Hạnh sợ tới mức thè lưỡi.
Vừa rồi ánh mắt của cô gia thật là khủng bố, giống như muốn ăn thịt người.
Rõ ràng ngày thường đối với tiểu thư nhà cô lại không tốt, vừa nghe thấy tiểu thư cùng Ninh thiếu gia đi ra ngoài lại bày ra biểu tình gϊếŧ người như vậy, hừ!
Hoắc Thành trong tay cầm váy Tây Dương, gân xanh trên mu bàn tay nổi hết lên.
Cơ hồ muốn đem váy Tây Dương xé thành từng mảnh.
"Thiếu gia......" Tên sai vặt đang đứng đợi cẩn thận nhìn thoáng qua phía sau, cũng không nhìn thấy thân ảnh của thiếu phu nhân.
Hoắc Thành đem váy Tây Dương mới tinh hướng trên mặt đất mà ném.
Ngay sau đó sải bước lên xe ngựa.
Tên sai vặt kinh hồn táng đảm.
Tâm tình của thiếu gia hình như không tốt a.
......
"Ta nói ngươi người đàn bà này thật đúng là tàn nhẫn, mua một chiếc váy hoa cũng tiêu hết hơn nửa tháng tiền tiêu vặt của ta."
Ninh Viên đến bây giờ vẫn cảm thấy thịt đau.
"Ai bảo chính ngươi mời khách?" Đường Hoan thập phần mới lạ đùa nghịch váy của mình, đây vẫn là lần đầu tiên cô mặc váy Tây Dương, nhìn qua giống như váy quý tộc cung đình Châu Âu thế kỷ mười bốn.
Phía dưới tầng tầng lớp lớp tùng tùng bồng bồng, ở phần eo buộc chặt, làm cho người vốn mảnh khảnh eo càng thêm khiến người ta muốn doanh doanh nắm lấy. Hơn nữa những hoa văn ở mặt trên đều là dùng thêu thùa thủ công, cho nên hoa văn mỗi cái đều không hề lặp lại, sinh động như thật. Khó trách một cái váy lại quý như vậy!
"Ta......" Ninh Viên chán nản.
Hắn vốn dĩ cho rằng nữ nhân này ít nhất sẽ khách khí!
Không nghĩ tới người ta căn bản là..... đem hai chữ khách khí không coi ra gì! Hai lời liền chọn cái quý nhất mà mua, mà đôi mắt còn không chớp một cái, quả nhiên là nữ nhi của tứ di thái Tịch gia!
Thịt đau a! Thịt đau!
"Ai nha, thôi đi! Đừng bày ra bộ dáng luyến tiếc như vậy, chờ ta trở về liền đem tiền trả cho ngươi. Cho nên về sau tốt nhất đừng bày ra tư thế "cho ngươi mua", nếu là gặp gỡ ta ngươi khuynh gia bại sản cũng không đủ."
Ninh Viên tức khắc liền càng thêm muốn nứt, "Ai muốn tiền của ngươi! Bổn thiếu gia ta giống như loại người thiếu tiền sao?"
"Không giống a, vốn dĩ chính là vậy."
Ninh Viên: "...... Ngươi"
Tức giận! Nữ nhân này thật là không tranh cãi liền sẽ chết a!
Đường Hoan què chân, tư thế quái dị ở dưới ánh mắt của mọi người tiến vào vũ hội.
Không ít người trong vũ hội đều mặc váy Tây Dương, trong tay cầm quạt xếp. Nhìn thấy tư thế đi đường của Đường Hoan nhịn không được muốn cười, vì thế đem quạt xếp che khuất miệng, trong ánh mắt đều mang theo ý chê cười.
Những người có quan hệ tốt với nhau còn châu đầu ghé tai một phen.
Bên tai Ninh Viên nghe được không ít lời không khách khí.
"Ngươi xem chân nàng, hì hì....."
Nhìn cái gì mà nhìn, hì hì hai tiếng liền cho rằng mình thực đáng yêu sao?
Ninh Viên trong lòng yên lặng chửi thầm.
"Què chân còn có thể đi khiêu vũ sao?"
Què chân có thể khiêu vũ hay không cùng các ngươi có cái quan hệ gì?
"Ta là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng của người què chân, đi đường giống như vịt vậy, thật thú vị."
Ninh Viên cau mày, trực tiếp nhìn về phía người nói lời này.
Trong lòng cực kỳ phản cảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.