Chương trước
Chương sau
Edit by: Snowdrop_88
"Vũ hội? Ta loại người què không thể khiêu vũ này cũng có thể tham gia sao?" Đường Hoan hứng thú bừng bừng hỏi.
Ninh Viên không biết vì cái gì, nghe cô dùng từ ngữ người què hình dung chính mình, trong lòng có một loại mạc danh* chua xót.
(*mạc danh: không rõ, không biết tên)
Tuy rằng cái ác nữ này đã hùng lại hung, hơn nữa lời nói làm tức chết người, nhưng rốt cuộc cô cũng là một cô nương.
Dùng từ ngữ "người què" thản nhiên nói về mình như vậy, hắn không biết như thế nào mới có thể làm được. Phải biết rằng trên đời này có bao nhiêu nam tử hán đại trượng phu sau khi gặp suy sụp cũng không gượng dậy nổi.
"Tham gia đương nhiên là có thể, tuy rằng ngươi không thể khiêu vũ, nhưng ngươi có thể ở một bên nhìn. Dù sao đến lúc đó người đi tham gia không phải ai cũng sẽ khiêu vũ." Rốt cuộc hiện giờ người biết khiêu vũ Tây Dương cũng là số ít, đại đa số mọi người chỉ là nương tên tuổi yến hội đi xem náo nhiệt mà thôi.
Đường Hoan quả thực trong lòng bay cao.
Dân quốc phong vận, y hương tấn ảnh.
Loại vũ hội thời kỳ dân quốc này nàng lúc trước chưa được tham gia qua, có thể biết thêm kiến thức cũng là một chuyện tốt.
......
"Thiếu gia, trên thiệp mời viết mời ngài và Thiếu phu nhân cùng đi tham gia, có cần đi chuyển lời với Thiếu phu nhân không ạ?"
Hoắc Thành mắt lạnh đảo qua một cái.
Tên sai vặt tức khắc câm miệng.
Thiếu gia mấy ngày nay không biết có phải do trên thương trường gặp chuyện không tốt không, tình tình dường như táo bạo hơn không ít.
"Nói cho cô ta làm gì, một người què còn có thể khiêu vũ sao?"
Hoắc Thành cũng không biết là lầm bầm lầu bầu hay là như thế nào.
Hắn đang trên thương trường dốc sức cố gắng, cô thì đem nón xanh đội lên trên đầu hắn!
Thật là, không biết tuân thủ nữ huấn!
Mỗi lần nhớ tới Đường Hoan, Hoắc tam thiếu quả thực một bụng lửa giận không có chỗ phát.
Cho nên giờ khắc này, Hoắc Thành còn không biết chính là hắn hiện tại đã cảm thấy nổi trận lôi đình, không nghĩ tới không lâu sau, còn có việc làm tâm hắn thêm tích tụ!
......
Màn đêm vũ hội buông xuống.
Hoắc Thành trước khi xuất phát đi một chuyến đến sân của Đường Hoan.
Trong tay còn cầm một bộ váy Tây Dương, biểu tình cực kỳ mất tự nhiên.
Nghĩ trước nghĩ sau, hắn vẫn cảm thấy nên đem nữ nhân kia mang đi cùng.
Rốt cuộc đây là vũ hội do bạn tốt trên thương trường của tứ di thái tổ chức, hơn nữa những người đến tham gia có không ít đều là người quen biết với tứ di thái.
Trên thiệp mời viết tên Tịch Cẩm Hoan, nếu không mang theo cô, đến lúc đó nếu truyền tới tai tứ di thái tựa hồ có chút không ổn.
Hoắc Thành trong tay cầm váy, đứng ở cửa sân bồi hồi hồi lâu.
Trong lòng lại suy tư, nếu là hắn chủ động mang theo váy vào cửa, có thể bị nữ nhân kia cho rằng hắn chủ động làm lành? Lúc này rõ ràng chính cô là người không tuân thủ nữ huấn, nhưng chính cô còn không có ý thức được.
Nguyên bản hắn nghĩ trong thời gian này vắng vẻ cô, để cho cô chút giáo huấn, hiện tại nếu lại chủ động đi tìm giáo huấn này còn có thể xem là giáo huấn sao?
"Nha, cô gia, người sao lại đứng ở bên ngoài sân không đi vào ạ?"
Thanh Hạnh đang định ra sân xử lý chút việc, kết quả liền gặp được Hoắc Thành.
Hoắc Thành trong lòng có chút bực bội:......
Như thế nào mỗi lần đều là nha hoàn lớn giọng này gặp cảnh tượng hắn ở cửa viện hoặc cửa phòng?
"Cô gia là tới tìm tiểu thư sao?" Thanh Hạnh tò mò hỏi.
Hoắc Thành xụ mặt, gật đầu.
"Nga, kia cũng thật không khéo, tiểu thư nhà ta vừa ra cửa."
Hoắc Thành tức khắc sắc mặt liền âm trầm xuống.
"Cô ta chân cẳng không tiện, vì sao buổi tối lại ra cửa? Hơn nữa các ngươi là nha hoàn thế nhưng còn không theo bên người, đều là làm việc như thế nào?" Hoắc Thành trong thanh âm mang theo một chút uy hϊếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.