Edit by: Snowdrop_88
"Lòng ta mang thiên hạ, chẳng lẽ không được sao?"
Đường Hoan nhắm mắt lại liền bắt đầu thổi phồng, cố tình Ninh Viên còn tin là thật, cảm thấy đặc biệt có đạo lý.
"Hành tung của trượng phu mình còn không quan tâm, ngươi lòng mang thiên hạ làm gì?"
Lúc Đường Hoan đang hướng mặt của mình thổi hoa thϊếp vàng, âm thanh lạnh lùng của Hoắc Thành từ sau người vang lên, dọa Đường Hoan sợ tới mức thiếu chút nữa nghẹn một hơi.
Thật đúng là cười cười, nói nói mà!
Hoắc Thành sắc mặt âm trầm đến sắp tích ra nước.
Đường Hoan theo bản năng liền có cảm giác chột dạ, cảm thấy chính mình phảng phất giống như kẻ trộm.
Khô cằn cười mỉa "Lão nhân gia ngài không phải đang đứng ở nơi này sao? Còn cần ta quan tâm hành tung của ngươi làm gì?"
Hoắc Thành sắc mặt càng thêm âm trầm.
"Ta không phải cái ý tứ kia, ý tứ của ta là ta đối với ngươi thực yên tâm, cho nên hành tung của ngươi không cần ta phải quan tâm!"
Hoắc Thành sắc mặt vẫn không đẹp lên chút nào.
Hắn cũng không biết chính mình đến tột cùng muốn nghe cái đáp án gì, dù sao chính là cảm thấy trong lòng không sảng khoái!
Phàm là nam nhân, mặc dù đối với thê tử không có bất luận cảm tình gì, nhưng nhìn thấy nàng cùng nam nhân khác vui cười nói chuyện cũng đều sẽ cảm thấy trong lòng tức giận!
Đường Hoan lúc đầu trong lòng có chút đầu trận tuyến tự loạn.
Kết quả nàng liên tiếp nói nhiều lời nịnh nọt lấy lòng như vậy, Hoắc Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670914/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.