Chương trước
Chương sau
Edit by: Snowdrop_88
Luôn mồm một bộ ngữ khí rực rỡ, nhưng nếu tâm địa thật sự thiện lương thì sẽ không nói ra loại lời nói thú vị này! Chẳng lẽ người ta tàn chính là dùng để cho ngươi trêu ghẹo?
Thật bát quái.
Đây là Ninh đại thiếu đối với nữ nhân kia không khách khí mà đánh giá.
Đường Hoan kỳ thật đều cảm thấy không có gì.
"Các nàng nói nhiều hai câu, một cái chân khác của ta cũng sẽ không què. Các nàng ít nói hai câu, chân ta cũng sẽ không tốt lên, không sao cả."
Chỉ cần không đứng ở trước mặt cô, chỉ vào mũi cô mà mắng cô là người què.
Sau lưng muốn nói như thế nào cũng được.
Đường Hoan tìm một vị trí trong góc, bắt đầu chăm chú ăn điểm tâm.
Ăn ngon!
Tuy rằng trù nghệ của cô đã luyện hơn một năm, nhưng bởi vì thiên phú quá kém cho nên trình độ cũng chỉ giới hạn trong khẩu vị không tệ lắm mà thôi.
Hay là đem đầu bếp đào về, hằng ngày có thể làm điểm tâm ăn!
Ninh Viên có dung mạo tuấn mỹ cho nên thường thường sẽ có thiên kim khuê các tới mời hắn khiêu vũ.
Nhưng tất cả đều bị Ninh Viên cự tuyệt.
"Người ta mời ngươi đi nhảy ngươi còn bày ra vẻ văn nhã bại hoại, nhìn xem những cô nương bị ngươi cự tuyệt sau đó trên mặt đều thật nhiều khó chịu."
Trọng điểm là ngươi ngồi ở chỗ này, ta thật sự không thể ăn thoải mái a!
Rốt cuộc cô hiện tại vẫn là một tiểu thư danh giá, dưới tình huống bị người ta nhìn chằm chằm còn ăn liên tiếp vẫn sẽ cảm thấy ngượng ngùng!
"Ta đây còn không phải bởi vì ngươi!" Ninh Viên phản bác "Ngươi không thể khiêu vũ, ta nếu là cùng cô nương đi khiêu vũ không phải có vẻ quá không phúc hậu?"
"Ngươi lại không phải người phúc hậu gì, đừng ở chỗ này làm bộ sói đuôi to."
"Ngươi......" Ninh Viên chán nản.
Sau đó hầm hừ đáp ứng lời mời của một cô nương.
Quả thực là tức chết hắn, suy xét đến việc cô què chân không thể khiêu vũ. Cho nên lúc này mới vẫn luôn ngồi ở chỗ đó cùng cô, kết quả cô ngược lại còn ghét bỏ!
Sau khi Ninh Viên vào sân nhảy.
Đường Hoan trên mặt lộ một nụ cười thần bí.
Vui vẻ!
Rốt cuộc bóng đèn đi rồi!
Không có người quấy rầy cô cùng mỹ thực tụ hội!
Bánh đậu xanh nhu mềm thơm ngọt, ngọt mà không ngán, tới một đĩa.
Cái trứng cút thủy tinh kia cũng không tồi, tới một đĩa.
Rượu ngọt bánh trôi ngửi thấy thật thơm, tới một chén, không! Tới một chén lớn!
Bên kia còn có cua hấp, cũng đưa một đĩa lại đây!
Người hầu bưng rượu đi ngang qua, cô tùy tay lấy một ly rượu trái cây, uống hai ngụm......
Ân, không nồng, độ cồn hẳn cũng không phải rất cao.
Lấy nhiều thêm mấy ly!
Ninh Viên tuy rằng đang khiêu vũ trên sân nhưng kỳ thật cách một đám người xa xa hắn vẫn luôn chú ý tới Đường Hoan. Chẳng qua bởi vì duyên cớ nhiều người chen chúc cho nên chỉ có thể lâu lâu nhìn thấy đôi ba lần.
Hắn phát hiện sau khi mình đi rồi, Đường Hoan trước mặt bày đầy đồ ăn.
Trong lòng Ninh Viên:......
???
Vì cái gì hắn cảm thấy, cùng trong tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau?
Hắn vốn đang lo lắng nếu mình vô tâm vô phế mà đi khiêu vũ như vậy, cái người què chết tiệt kia sẽ tâm sinh tự ti......
Sau đó ngồi ở trong một góc một mình yên lặng rơi lệ!
Liền tính không có rơi lệ, hẳn cũng là ảm đạm thần thiệm!
Kết quả......
Vì cái gì hắn thế nhưng có một loại cảm giác, kỳ thật nữ nhân này đã sớm chờ hắn đi?
Ngươi một người què thấy người ta đều có thể khiêu vũ, ngươi chẳng lẽ sẽ không hâm mộ? Sẽ không ghen ghét sao?
Kết quả cô đầy bụng tâm tư đều đặt trên đồ ăn!
Cô chắc chắn là một người què giả!
Trong lúc Đường Hoan đang ăn đến vui vẻ vô cùng, thình lình dư quang khóe mắt nhìn thấy.
Ở cửa, tựa hồ có một vị khách không mời mà đến......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.