Chương trước
Chương sau
Sự mẫn cảm đối với chữ "què" của Đường Hoan đã đạt tới đỉnh điểm. Luôn có người nói đi nói lại bên tai rằng "mày là người què", cho dù là ai thì cũng sẽ cảm thấy khó chịu mà thôi.
"Một người đàn ông dùng khiếm khuyết trên cơ thể của một người phụ nữ để công kích người phụ nữ đó, anh cho rằng anh là hiện thân của chính nghĩa ư, anh cho rằng anh đang thay trời hành đạo ư?"
Mặt Ninh Viên lúc thì xanh, khi thì trắng. Từ trước tới nay, chưa từng có người hung hăng như vậy trước mặt y nhưng khổ nỗi y lại là người sai trước!
"Tôi chỉ có một thân thể không lành lặn mà thôi, còn anh ấy, anh là kẻ tinh thần khuyết tật!" - Đường Hoan nói năng đầy hùng hồn.
Ninh Viên bị cô "công kích" đến mức không dám cãi lại, chỉ có thể nuốt nuốt nước miếng, y không nói thành lời, thầm nghĩ: rõ ràng người phụ nữ này nói năng thiếu lễ độ trước, hiện tại còn hung hăng gì chứ!
"Hoắc Tam thiếu, dù gì thì tôi cũng là khách của Hoắc gia các người, nhà các người đối xử với khách như vậy cũng quá đáng quá rồi!"
Ninh Viên là một người rất "mềm yếu"[1], không nói lại Đường Hoan thì bắt đầu chuyển sang chủ để khác, nói lí nhí với Hoắc Thành.
Hoắc Thành trầm mặt nhìn y, có thể nói, sắc mặt anh giống hệt sắc mặt Đường Hoan.
Cả hai vợ chồng đều là chúa không nể mặt người khác!
"Ninh thiếu gia biết mình là khách của Hoắc gia thì sau này nói chuyện cẩn thận một chút! Nếu còn để Hoắc mỗ nghe thấy anh nói gì về chân của phu nhân Hoắc mỗ, kể cả anh có là bạn thân của đại ca Hoắc mỗ, Hoắc mỗ cũng sẽ không khách khí đâu!"
Anh là Hoắc Tam thiếu, Ninh Viên ỷ vào việc mình là bạn của Hoắc Phong mà bắt nạt Đường Hoan thì có khác nào tát vào mặt anh đâu.
[1]怂: từ này dùng để chỉ một người khi bình thường có thể mạnh miệng nhưng khi gặp một mạnh miệng hơn, hung dữ hơn thì lập tức "xìu".
Đường Hoan khập khiễng xoay người rời đi. Gần đây mưa nhiều nên đường khá trơn ướt, chân Đường Hoan không lành lặn nên chỉ có thể đi cực kỳ chậm.
Nhìn thấy tốc độ của cô chẳng khác tốc độ ốc sên là mấy, Hoắc Thành càng thấy bực bội hơn. Anh bước vọt qua, ôm ngang cô lên, sau đó rời khỏi hoa viên.
Hôm nay, nhiều lần bị người ta chỉ vào mũi nói chân què, Đương Hoan đâu thể vui vẻ nổi. Tuy rằng cô xuề xòa, nhìn thì có vẻ như không để bụng nhiều thứ, nhưng, cô cũng chẳng thể chịu nổi chuyện bị động tới nỗi đau nhiều lần như vậy.
Sau khi bế Đường Hoan về phòng, Hoắc Thành phát hiện người phụ nữ hống hách, ương bướng này tự nhiên yên tĩnh đến kỳ lạ. Cả cơ thể cô đều "tỏa" ra sự rầu rĩ, so với dáng vẻ giương nanh múa vuốt bình thường thì giờ phút này, cô nhiều thêm vài phần yếu ớt và tối tăm.
Rõ ràng cô và anh là cùng một loại người, ấy vậy mà vừa bị chịu đả kích một chút thôi, cô đã biến thành cái dáng vẻ này rồi, thật sự khiến anh không thể nhìn nổi!
"Tuy rằng chân cô què nhưng chẳng phải cô còn có cái miệng lợi hại sao? Vừa nãy cô hung hăng nói đến mức người ta không biết dấu mặt vào đâu còn gì, có một cái miệng như vậy, cô còn để ý tới chuyện chân bình thường hay không bình thường làm gì?"
Tuy rằng Hoắc Thành có lòng muốn an ủi Đường Hoan nhưng những câu anh nói ra đều mang theo gai nhọn.
"Nếu cô cảm thấy khó chịu thì sai người đánh gãy chân tên đó là được, tự giận dỗi một mình có nghĩa lý gì chứ?"
Tâm tư và thủ đoạn của Hoắc Thành vô cùng độc ác, vừa mở miệng là anh đã nói ra cách giải quyết cực kỳ thô bạo.
Không biết có phải Ninh Viên cảm nhận được tâm tư ấy của Hoắc Thành hay không mà y chỉ mới ở Hoắc gia hai ngày đã nói lời tạm biệt với Hoắc Phong rồi.
Y nói Lệ thành có việc cần y giải quyết, y phải về sớm một chút nhưng lý do thật lại là.... Hai ngày ở Hoắc gia, y ngẫu nhiên gặp Hoắc Thành hai lần, lần nào anh cũng dùng ánh mắt khiến người ta phát hoảng để nhìn chằm chằm y....
-------------------------
Mình - truyenwiki.com Snowdrop_88 một lần nữa nhấn mạnh, các Quyển 1, 2, 3 Reup là mình reup từ trang truyenwiki.com Diệp Hồ Ly và facebook Diệp Tích Huân. Bạn Diệp Tích Huân edit đến hết chương 440 này thì drop đã lâu. 
Vì yêu thích cuốn truyện này nên mình tự edit từ chương 441 trở đi. Bạn nào có hứng thú vào hồ sơ của mình tìm đọc nhé. Hiện tại mình đã edit xong Quyển 1 Edit (200 chương) và đang edit tiếp. 
Tuy chỉ là người edit nhưng vẫn phải dùng văn phong để sắp xếp câu chữ, dùng từ biểu đạt ý. Mà đã có dính tới văn phong thì mỗi người một khác. Chắc chắn sẽ không giống với văn phong của bạn Diệp rồi. Vì vậy hy vọng các bạn đừng so sánh nhé! Bản thân mình cũng giống bạn Diệp edit vì yêu thích, phi lợi nhuận nên mình không hy vọng nghe những câu chê bai quá nặng nề đâu ạ. Ai cảm thấy thích thì đọc thôi. Cảm ơn mọi người và cảm ơn bạn Diệp Tích Huân đã edit rất hay để mình và các bạn khác cảm thấy thêm yêu thích cuốn truyện này! 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.