"Tam đệ, sao đệ lại đứng đợi ở cổng thành thế này?" - Mùa xuân, mưa phùn không dứt, người đàn bà dịu dàng, khoác hờ chiếc áo lông chồn màu trắng, cẩn thận bước xuống xe ngựa, khuôn mặt đầy vẻ khó hiểu.
Tịch Cẩm Nguyệt quả không phụ lòng ái mộ của phân nửa thiếu nam Vận thành, ả có khuôn mặt đẹp tựa tranh vẽ, đôi mắt ả như chứa đựng cả một suối nước trong vắt bên trong. Nhìn vào đôi mắt đó, người ta sẽ cảm thấy như được tắm mình trong gió xuân.
Quan trọng hơn cả, nhan sắc của ả hoàn toàn trái ngược với vẻ đẹp diễm lệ của Đường Hoan, không hề có "tính công kích" gì, thật sự khiến người nhìn phải sinh lòng thương tiếc. So với ả, nhan sắc hiện tại của Đường Hoan đẹp hơn, trội hơn rất nhiều, nhưng chỉ cần nhìn Đường Hoan thôi, người ta sẽ cảm thấy cô là người....
Không dễ chọc! Không thể dây dưa! Hồ ly tinh!
Đúng lúc Hoắc Thành ngập ngừng mấp máy môi định lên tiếng thì phía sau anh vang lên giọng nói đầy châm chọc: "Đúng vậy, tôi cũng muốn biết, Hoắc Tam công tử đứng canh ở cổng thành như chó như vậy để làm gì?"
Đường Hoan tức đến mức muốn bùng nổ! Thời gian gần đây, vì "trấn ải" cho Hoắc Thành, không để anh bị tiền bối trên thương trường khinh thường, Đường Hoan đã phải cắn răng, cố gắng dùng đôi chân què của mình đi lại khắp nơi, kết quả, hôm nay, sắp tới giờ hẹn thì anh lại đi mấy hút!
Nếu là việc quan trọng gì đó thì còn có thể tha thứ, đằng này, anh dẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670884/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.