Trong thư phòng.
Hoắc Thành ném biên lai mượn tiền cho gã sai vặt: "Tới Tịch gia mượn tiền tứ di thái."
"Quả nhiên vẫn là thiếu gia cao tay." - Gã sai vặt nói.
Hoắc Thành là một người có tâm tư thâm trầm, tay chân của anh sao có thể lỗ mãng đến mức bẩm báo việc Hoắc đại soái phái Ngũ công tử ra tiền tuyến trước mặt Đường Hoan cơ chứ, huống hồ Hoắc Thành sinh sống trong phủ đại soái ngần ấy năm rồi, anh cực kỳ rõ địa vị của mình trong lòng Hoắc đại soái, cho nên sẽ chẳng có chuyện anh thất thố như vậy khi nghe được tin đó. Anh bày ra dáng vẻ thất thố ấy trước mặt Đường Hoan là vì đó là một phần trong dự tính của anh mà thôi. Anh nhún nhường người phụ nữ chết tiệt này một thời gian rồi mà cô chẳng hề tỏ ra rằng mình sẽ giúp đỡ anh, anh không có nhiều thời gian để lãng phí với cô như vậy, vì thế mới có tình huống này.
Phụ nữ ấy mà, quả nhiên là mềm lòng...
"Lại nói, thiếu phu nhân cũng thật là... đã gả cho thiếu gia rồi mà không tận tâm tận lực giúp thiếu gia, còn tính tới chuyện tái giá chứ." - Bất mãn, gã sai vặt oán giận.
Hoắc Thành lạnh lùng nhìn qua, gã lập tức nín thinh.
....
Đường Hoan biết, cô làm màu thì làm màu nhưng không thể làm màu quá mức. Nói cho cùng thì tình trạng hiện tại của Hoắc Thành cũng thảm thật, nếu cô cứ làm quá thì thật sự sẽ hố chết anh. Chính vì vậy, khi anh cần giúp thì vẫn phải trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670883/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.