Nguyên Triều ngồi đối diện nghe vậy liền cười khểnh, châm chọc nói: “Anh nói thật hay, giống như là đã giúp người ta làm một việc lớn lắm vậy. Nếu không phải do anh, sao công ty nhà Tâm Tâm lại rơi vào tình cảnh này.”
Trí Nhân trừng Nguyên Triều một
cái, cũng khiêu khích: “Anh nói cứ như thể việc này không liên quan gì đến anh
vậy. Đều không phải là Hoa An của anh làm sao?”
Chưa bao giờ Nguyên Triều lại cảm
thấy hai tiếng Hoa An trở lên đặc biệt chói tai như vậy. Hắn khẽ thảng thốt
nhìn về phía Tâm Tâm, sợ cô giận, vội vàng giải thích: “Tâm Tâm, việc này trước
khi Hoa An làm anh thực sự không biết gì. Chỉ sau khi tin tức lộ ra trên truyền
thông, Hoa An mới nói cho anh biết.”
Tâm Tâm gật đầu với hắn một cái, tỏ
vẻ cô đã biết, sau đó quay ra nhìn Trí Nhân, ánh mắt phức tạp, giọng điệu xa
cách: “Thực ra anh cũng không cần phải làm vậy…”
Trí Nhân nghe giọng điệu xa cách
của cô, trái tim không khỏi trùng xuống: “Đây là việc anh cần phải làm, là do
anh làm sai trước, anh cần chuộc lỗi. Tâm Tâm, anh thực sự biết sai rồi, em có
thể tha thứ cho anh được không?”
Tâm Tâm im lặng một hồi lâu.
Nguyên Triều ngồi ở bên cạnh lại
không nhịn được, nói chen vào: “Cứ làm sai rồi xin lỗi mà xong chuyện thì trên
đời đã chẳng có hai từ hối hận.”
Trí Nhân rất bất mãn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3332356/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.