Sau khi Quách Lâm trở lại căn phòng thuê nhỏ bé của mình, cô lấy cây trâm bạc ra, lại cắt vào lòng bàn tay rồi nhỏ những giọt máu lên cây trâm. Một lần lạ, hai lần quen, đến lần thứ ba, Quách
Lâm đã không còn kinh ngạc nữa. Đợi đến khi máu nhuốm đỏ toàn thân cây trâm, dòng máu chảy đến gần đôi mắt phượng hoàng rồi nhanh chóng bị hấp thụ, dường như cảm thấy chưa thỏa
mãn với những gì mình nhận được, nó lần mò, tìm kiếm dọc theo nguồn gốc của dòng chảy. Hệt như một con sói đói, gào thét đòi ăn thịt. Lúc máu của mình bị hút ngày một nhiều hơn nữa, Quách Lâm càng nghĩ càng thấy tức giận: “Mẹ kiếp, đúng là một con quỷ hút máu.”
Cuối cùng thì trâm bạc cũng hút được kha khá, một tia sáng từ thân nó bay ra rồi lao vào Quách Lâm khiến cô cảm thấy cơ thể mình trở nên ấm áp hơn rất nhiều. Đôi mắt sinh động như một sinh linh thực thụ trên người phượng hoàng cũng theo đó mà biến mất. Phượng hoàng trên cây trâm cũng không còn dáng vẻ ngạo nghễ trong tuyết hay cảm giác lạnh lùng cao quý nữa. Trâm bạc trở nên cực kỳ bình thường, không khác gì những cây trâm phổ thông. Thầm nghĩ, đôi mắt phượng hoàng kia giống như linh hồn của phượng hoàng vậy, mất đi đôi mắt là mất đi linh hồn.
Đoán chắc rằng ánh sáng đi vào cơ thể mình là đôi mắt ấy, Quách Lâm lắc mình tiến vào không gian. Trải qua quá trình rèn luyện vừa qua cũng như tác dụng của nước suối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-o-mat-the/3477261/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.