Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trên kệ sách đương nhiên cũng không có gì khác ngoài sách, tất cả đều là sách, sách mới sách cũ được sắp xếp theo thứ tự rất chỉnh tề ngay ngắn. Mùi hương của sách cứ quẩn quanh ở chóp mũi cô.
Sầm Tuế bắt đầu đếm từ tầng cuối cùng của giá sách lên, đếm đến tầng thứ bảy, sau đó lại đếm từ bên trái của tầng thứ bảy qua, đếm đến cuốn thứ tám.
Cô chuyển cái ghế bên cạnh bàn đọc sách đến, bước chân lên ghế, duỗi tay rút lấy quyển sách kia.
Đây là một quyển sách rất cũ kỹ, rất lâu đời, nhìn qua bìa sách hình như được làm bằng da động vật nào đó, còn được đóng bằng chỉ.
Sầm Tuế lấy sách xuống, chân mang dép lê, ngồi vào ghế, cô tò mò xem chất liệu trang bìa bên ngoài sách, trên bìa còn được ghi ba chữ to – Trân Bảo Lục.
Sầm Tuế trải phẳng quyển sách lên đùi mình, lúc chuẩn bị mở ra thì không hiểu vì sao trong lòng lại hơi căng thẳng.
Không biết quyển sách này có thật sự cho cô một bàn tay vàng hay không, nếu quả thật có thể thì cô cũng không biết sẽ phát sinh ra những loại chuyện gì nữa.
Tuy đã trải qua không ít những chuyện quỷ dị, nhưng con người luôn sinh ra sự tò mò và sợ hãi đối với những thứ mình không biết.
Ngón tay cô nắm chặt phần viền sách, hít một hơi thật sâu, trực tiếp lật ra trang đầu tiên.
Kết quả vừa mới mở ra thì ở giữa trang sách đã lóe lên ánh sáng màu vàng, ánh sáng đó đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360847/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.