Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Từ khoảnh khắc mà Sầm Tuế xuyên đến thì cô đã nghĩ rất kỹ, cả đời này cô sẽ học hành chăm chỉ và kế thừa sự nghiệp của gia đình, làm công việc kinh doanh vàng bạc đá quý trong nhà phát triển lớn mạnh, để ba mẹ cô có thể thoải mái mà an hưởng tuổi già.
Trước mắt mà nói nhà cô chỉ có mấy cửa hàng châu báu ở thành phố Tô An mà thôi.
Mà thương hiệu cũng chỉ có tiếng ở Tô An, ra khỏi Tô An thì sẽ không còn ai biết đến.
Trong đầu Sầm Tuế mờ mịt.
Nhưng qua trận này, cô lập tức không cần suy nghĩ nhiều nữa, bởi vì cô cảm thấy chuyện bàn tay vàng này đúng là rất thú vị.
Sầm Tuế chống lại cơn buồn ngủ, lại đọc nội dung trong bản ghi chép này thêm hai giờ đồng hồ.
Sau đó cô cứ như thế mà ghé vào lớp bìa da mềm của quyển sách ngủ thiếp đi mất.
Bởi vì thức quá khuya mà sáng ngày hôm sau phải đến giữa trưa cô mới tỉnh ngủ.
Sầm Tuế rửa mặt xong thì đi ăn cơm. Lúc này, cô mới phát hiện chị họ Đồng Tinh Tinh đã đến nhà, hành lý của cô ta cũng đã chuyển vào phòng khách rồi.
Sầm Tuế đói bụng nên chuẩn bị vào phòng ăn ăn cơm, lúc đi ngang qua phòng khách thì nhìn thấy Đồng Tinh Tinh, cô lễ phép chào hỏi cô ta một tiếng.
Mà khi Đồng Tinh Tinh nhìn thấy cô lại đột nhiên giật mình, rất lâu sau đó còn chưa phản ứng lại.
Chờ đến khi phản ứng lại thì vội vàng gọi một tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360848/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.