Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trẻ con khoe khoang với nhau, ba Sầm cũng không nghi ngờ gì cả, ông chỉ cười rồi nói: “Vật liệu đó đúng là rất quý, nhà chúng ta đúng là cũng có một món, mà còn không nhỏ đâu, ba đã rất vất vả mới nhờ cậy bạn của ba lấy về được đó!”
Sầm Tuế nhìn ba Sầm, mắt cô sáng lên: “Món nào vậy ạ?”
Ba Sầm vẫn cười: “Giá sách dựa vào tường hướng nam trong thư phòng chính là gỗ tử đàn đó.”
Sầm Tuế nghe xong thì lập tức hiểu được, ‘hoành thất thụ bát’ có lẽ là nói đến một vị trí trên giá sách. Nói ra cũng thật là, chỉ là một chuyện đơn giản thế này mà nhất định phải làm khó vậy sao? Ba Sầm thấy Sầm Tuế hình như rất có hứng thú với vật liệu bằng gỗ, thế là ông là nói chuyện một hồi với cô về đề tài vật liệu gỗ.
Nói chuyện về vật liệu gỗ xong thì mẹ Sầm lại chen vào một lời, thế là trong lúc không hề hay biết thì chủ đề của cuộc trò chuyện lại rơi vào chuyện gia đình. mẹ Sầm nhớ đến một sự kiện, nên bà quay đầu nói với Sầm Tuế: “Đúng rồi, ngay mai Tinh Tinh sẽ đến nhà chúng ta ở, sau này cũng sẽ ở nhà chúng ta luôn!”
Sầm Tuế nghe được hai chữ “Tinh Tinh”, thì phải một lúc sau cô mới có phản ứng. Người mà mẹ Sầm nói đến chính là chị họ của cô.
Đồng Tinh Tinh lớn hơn cô một tuổi, còn mấy tháng nữa thì cũng tốt nghiệp, hiện tại đang ở giai đoạn thực tập chuẩn bị làm luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360846/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.