Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sầm Tuế ăn cơm tối xong cũng không ở lại bên ngoài quá lâu, cô và các chị em của mình ba người lập tức ai về nhà nấy.
Khi ngồi trên xe taxi trở về nhà, Sầm Tuế ngẩn người nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, thấy đèn đường như đang kết thành một chuỗi ánh sáng vụt qua khỏi mắt cô. Đột nhiên Sầm Tuế lại nhớ đến bàn tay vàng mà âm thanh trong khoảng không kia nhắc đến trước khi hồn phách của cô được trở về.
Cô thật sự đã nghĩ mãi nhưng vẫn không biết “gỗ tử đàn” “hoành thất thụ bát” và bàn tay vàng kia có liên quan gì với nhau.
Thật ra cô cũng không khao khát về bàn tay vàng như thế, mỗi ngày đều làm việc chăm chỉ, cho đến bây giờ đều sống bằng thái độ tốt nhất.
Nhưng lúc này, nhiều nhất trong lòng cô chính là sự tò mò.
Suy nghĩ một lát, Sầm Tuế lại lấy điện thoại ra, vào phần tìm kiếm, cô gõ vào ba chữ “gỗ tử đàn” vào ô tìm kiếm.
Sầm Tuế khá hiểu biết về giày dép, quần áo, túi xách, mỹ phẩm trang điểm, nhưng với mấy thứ như gỗ tử đàn này thì đúng là không hề biết gì.
Cô tìm tòi trên điện thoại một lát thì đại khái cũng đã biết chút ít về gỗ tử đàn.
Đây là một loại gỗ quý, chỉ riêng giá tiền mà nói đã đắt hơn gỗ lim mà cô từng nghe qua rất nhiều, người bình thường thì không thể dùng được.
Dù chỉ là một chuỗi vòng tay bằng gỗ tử đàn nho nhỏ, chất tốt thì giá bán ra đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360845/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.