p class="watch-page-fiction-content">Linh Thư chợt khựng lại cơn khóc chỉ để nghe anh giải thích, cô mong nó chỉ là một hiểu lầm nào đó, còn nếu không phải cô sẽ quyết tâm từ bỏ.
" Cô gái đi ăn cùng anh hôm đó là...em gái ruột của anh". Hoắc Hàn Lâm nhìn gương mặt bất ngờ của cô khi nghe anh nói vậy thì bật cười, thực sự rất đáng yêu.
Ôi thiệt hả, a...quê quá Cố Linh Thư ơi, mày cứ thích ghen vô cớ với người ta vậy hả?, ngượng chết cô rồi. " Thật...thật sao?".
" Em không tin?, đợi khi nào rảnh anh đưa em đi gặp con bé'' Hoắc Hàn Lâm chịu thua cô luôn, nhưng vì thế mà anh biết cô còn yêu anh không.
" Còn bây giờ..ít nhất..em cũng phải xin lỗi anh vì sự hiểu nhầm ấy chứ nhỉ?". Hoắc Hàn Lâm cười cười, giọng nói phát ra từ miệng anh có chút khàn, kèm theo đó là một giọng điệu hiểm ác.
Cố Linh Thư vẫn không hiểu gì, chỉ lạng lặng nghĩ anh chỉ cần một câu xin lỗi " emm..xin lỗi".
" Xin lỗi bằng lời nói không có hiệu quả!, em phải xin lỗi anh bằng hành động cơ" Bé mèo ngốc không hiểu sự đời này, cái này mà còn không biết, ngốc thật.
Cố Linh Thư nghĩ nghĩ một lúc rồi trả lời anh " vậy anh muốn sao???".
" Ha ha, tất nhiên là.... bồi anh hôm nay rồi". Nói xong Hoắc Hàn Lâm đẩy ngã cô xuống giường, đề cô nằm dưới thân anh mà ngọ nguậy không thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/3323176/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.