p class="watch-page-fiction-content">" A đừng em nói, anh muốn nghe chuyện gì?". Cô vội vàng đáp lại một câu.
"Mà thực sự anh biết hết rồi sao?".
" Đúng vậy, anh đã bắt đầu nghi ngờ từ hôm em chính miệng nói em là Linh Thư rồi, chỉ là chưa kịp điều tra rõ, em đã..đã
...đánh người của anh rồi chạy mất tiêu rồi".
Hoắc Hàn Lâm thở ra, xem ra cô ấy thức thời chọn nói ra thay vì lăn giường rồi. Chắc tối qua bị bỏ thuốc anh hơi quá mạnh tay, làm cô sợ rồi, sau này phải kiềm chế bớt lại thôi.
Hoắc Hàn Lâm đang ngồi thì nắm lấy tay Cố Linh Thư rồi kéo tay cô, làm cho cả cơ thể vì vậy mà ngã vào lòng anh, anh dùng tay ôm chắt không cho cô cự quậy gì nữa.
Ôi cô không muốn lại bị xơi tái nữa đâu, đau như muốn rách đến nơi rồi ấy chứ.
" Thư Thư, em nói rõ tất cả được không?, tại sao em không nói sự thật cho anh nghe, tại sao vậy Thư thư, rõ ràng lúc em trở lại, em vẫn có ý định nói cho anh nghe mà".
" Vậy thì tại sao, tại sao em lại từ bỏ việc nói rõ cho anh nghe mọi chuyện"
''Em.....nhưng mà"
" Khoan...còn...hic...hic...không phải anh sao?" Hai mắt cô đó nhòe " anh...đã...hic... đã yêu cô gái khác rồi mà còn..còn... có thể hỏi em câu đó sao?".
Lúc này nước mắt không kiềm được mà rơi xuống, nỗi uất ức chịu đựng bấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/3323175/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.