Mục Cẩn sao, em trai của Mục Hạo sao, được, tôi nhớ rõ rồi, nếu dám có ý định mơ tưởng tới cô lần nữa thì đừng có trách anh vô tình, dù đó là em trai của bạn thân mình.
.....
Cố Linh Thư cùng Hoắc Hàn Lâm ngủ một mạch tới chiều, những phiền muộn lo âu, hiểu lầm đã được sáng tỏ.
Cố Linh Thư được một giấc ngủ ngon đã đành, Hoắc Hàn Lâm lại ngủ ngon hơn nữa, suốt 7 năm qua từ lúc cô rời xa anh, anh chưa bao giờ có được một giấc ngủ ngon cả, một phần vị công việc chất đống, phần còn lại là anh rất khó đi vào giấc ngủ, một ngày trung bình anh chỉ ngủ được có mấy tiếng ngắn ngủi.
Nhưng bây giờ anh lại dễ dàng chìm vào giấc ngủ vì được ở cùng cô như vậy.
Lại một giấc ngủ dài trôi qua, không biết đến bao lâu, Hoắc Hàn Lâm mới tính dậy, nhìn qua bên cạnh mình thấy cô không con bên cạnh thì bắt đầu hoảng hốt tìm kiếm, nhưng lại nghe được tiếng nước chảy rì rào trong nhà tắm thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh hồi sáng đã điện cho Trợ lí Bắc Thành mang quần áo lên bó sẵn ngoài cữa rồi nên cũng không cần phải gọi nữa.
"Cạch" Cửa phòng tắm mở ra, cô trên người vẫn đang cuốn khăn tắm bước ra ngoài từng bước, vừa chậm vừa cẩn thận vì nếu cô không chú ý một chút thì cô sợ chân mình không trụ được nỗi mà ngã.
Vừa bước ra, Cố Linh Thư dật mình nhìn người đàn ông bình thường ăn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/3325603/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.