Việt Vũ còn đang tự hoài nghi chính mình, cô bỗng dưng khóc oà lên:
- Mình thật sự rất sợ Việt Vũ, nhỡ không đánh lại anh ấy rồi làm thế nào? Mình không muốn chết, hu hu...
Có lẽ việc bị một người xa lạ bắt vào phòng kín đã kích thích đến nỗi sợ bị cô chôn sâu trong lòng. Ký ức của cô rất loạn, lúc là hình ảnh này khi là hình ảnh khác nên lời nói cũng rối loạn theo.
Cô quá sợ anh rồi, cạnh anh còn có Linh Chi biết trước mọi thứ nữa. Cô sợ mình nỗ lực thế nào cũng không thay đổi được tương lai, nỗi sợ ăn mòn cô từng chút một khiến cô bắt đầu ăn ngủ không yên, cô lại không thể nói chuyện này với bất kỳ ai.
Ai sẽ tin một người có thể sống lại tận ba lần, càng không tin kiếp trước kiếp này. Cô tự mình chịu được từ năm này qua năm khác, từ kiếp này qua kiếp khác rất mệt mỏi.
Lẩm bẩm một thôi một hồi nước mắt đã rơi đầy mặt cô từ lúc nào, Việt Vũ vội ôm cô vỗ về:
- Không sao hết, lần này sẽ không sao hết. Anh sẽ không hại em nữa, anh bảo vệ em.
Không có người dỗ cô chỉ khóc thút thít thôi. Anh vừa dỗ cô, cô lập tức khóc oà lên tố cáo anh:
- Anh muốn giết em, anh còn giết em tận hai lần. Giết không thì cứ giết đi, đằng này anh còn hành hạ em trước rồi mới giết. Đây là việc con người có thể làm ra sao?
- Anh sai rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-muon-hoan-luong/2984070/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.