Ngày ngài Johnson đàm phán với Chu thị. Tôi là một nhân viên ghi chép, ngồi lắng nghe ở một góc. Trên bàn họp, chỉ thấy cha con Chu Niệm, còn Thẩm Vũ Dương thì ngay cả tư cách vào phòng họp cũng không có. Anh ta đứng ngoài cửa, sắc mặt tái mét. Dòng bình luận bắt đầu chạy: [Nữ phụ cũng xứng ngồi đây sao? Đúng là khỉ mặc quần áo, giả làm người.] [Các bạn xem nữ phụ ngồi ở góc, chỉ là một nhân viên ghi chép, nữ chính của chúng ta thì khác, là phiên dịch viên chính thức đàng hoàng. Cao thấp thấy rõ ngay!] [Oa, vậy lát nữa nữ phụ nhìn thấy vẻ rực rỡ của nữ chính, có điên không ta?] [Đảm bảo rồi! Cho cô ta thấy rõ mình là ai, bớt bám víu nam chính đi.] [Nói đi cũng phải nói lại, nam chính còn không vào được cửa.] Tôi không nhịn được khẽ bật cười. Chu Niệm không vui liếc nhìn sang: “Hội trưởng, tôi đã nói cuộc đàm phán này rất quan trọng, ngay cả một nhân viên ghi chép nhỏ bé cũng không thể qua loa được. Sao ông lại cử cô gái quê mùa này đến?” Hội trưởng bênh vực tôi: “Cô Thẩm là một nhân viên ghi chép rất xuất sắc, xin hai vị cứ yên tâm.” Chu Niệm còn muốn nói gì nữa thì ngài Johnson đến. Cha Chu ho nhẹ một tiếng, ra hiệu cho Chu Niệm đừng nói nữa. Cuộc đàm phán bắt đầu, Chu thị đưa ra một bảng báo giá và hợp đồng dự kiến. “Xin chào, đây là bảng báo giá và hợp đồng dự kiến của Chu thị.” Chu Niệm mỉm cười ngọt ngào, dùng khẩu ngữ lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dan-quoc-lat-nguoc-tinh-the/5212341/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.