Cạnh!
Đông An về tới nhà, chỉ có một màu đen, chắc Viết Uy ra ngoài, và còn có một điều khác biệt nữa là phòng sặc mùi tỏi. Thật khó nghe, Đông An bật đèn, cởi bỏ Áo khoác lên ghế. Vào bếp lấy một chai sữa uống, sáng tới giờ trừ cà phê vẫn chưa ăn gì đàng hoàng.
Kính koong... Kính koong...
Đông An đang phờ người thì chuông cửa kêu.
Thật bực mình, phiền thật. Cái tên Viết Uy này bộ ra ngoài không thèm cầm theo khoá luôn hả?
Đông An mở cửa nhưng chưa kịp thấy gì thì bị một cái bóng đen xô vào trong.
Lục Tầm Thu!
Cái này gọi là "quen nước quen cái", tới nhà cô phát nghiện hả?
" Nói! Mày làm gì Mộng Diệp."
Lục Tầm Thu đẩy Đông An vào vách tường, giọng điệu không độ âm nói.
" Hở?"
Đông An đơ người.
Làm gì? Làm gì là làm gì? Đùa hả mới sáng đi uống cà phê về cũng không yên, ai làm gì, thằng này thích táp bậy thật!
" Đừng có trưng cái bản mặt đó ra, đừng có làm ra vẻ mình vô tội, mày là đứa hiểu rõ nhất còn gì."
Lục Tầm Thu tức giận, đưa tay túm chặt cổ Áo Đông An.
" Hiểu rõ?"
Đông An thì thào.
" Tao đã cảnh báo mày rồi chắc mày còn nhớ chứ nhỉ?"
Lục Tầm Thu hơi nhếch mép, nhưng Đông An vẫn bình tĩnh nói.
" Thế thì sao?"
" Tao hỏi lại mày một lần nữa, mày làm gì Diệp nhi, trả lời tao."
Lục Tầm Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049432/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.