" Này nhóc, ánh mắt đó... Là ý gì hả?"
Đông An bước tới trước mặt đứa trẻ, trào phúng nói.
" Có vẻ chị là người chỉ quan tâm cho bản thân mình thôi nhỉ."
Đứa trẻ nhìn Đông An nói.
" Thế thì sao?"
Đông An nghiên đầu.
" Chẳng sao cả chỉ là cảm giác chị giống tôi thôi! Ích kỉ, xấu xa, vậy đấy."
Đứa trẻ nói, sau lại đưa tay chỉ về những đứa trẻ khác đùa giỡn ở đằng xa.
" Thấy không bọn trẻ đó hồn nhiên, ngu ngốc và ước mơ tươi đẹp và được những gia đình tốt nhận nuôi, nhưng có bao người được may mắn như thế. Hãy nghĩ đi nếu như bản thân vô tích sự và ngu ngốc không có lợi ích, ai sẽ đi nhận lấy gánh nặng đó."
Đứa trẻ cười nói, Đông An nhìn nó híp mắt.
" A... Nhóc tự nhận thức mình ghê ấy nhỉ... Thế thôi à, tôi nghĩ nhóc sẽ nói nhiều hơn đấy."
" Biết sao tôi lại nói với chị những điều đấy không?"
Đứa trẻ hỏi, Đông An nhún vai.
" Tùy thôi."
" Thấy chưa thái độ của chị chẳng hề quan tâm gì cả, giống như một kẻ vô tâm. Nhưng chị sống rất thẳng với bản thân mình đấy! Tôi ở đây thật lâu gặp qua thật nhiều người, nhưng ngày nào cũng qua những kẻ giả tạo. Họ tỏ ra quan tâm để ngụy tạo cho hình tượng tốt đẹp của họ, thứ họ cho chúng tôi chỉ là thứ dư thừa, và bẩn thỉu."
Đứa trẻ đút hai tay vô túi quần nói, ánh mắt âm trầm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049431/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.