" Chị cho em 2 cốc cà phê."
Đông An nhìn nhân viên gọi đồ uống, cô nhân viên liền cười nói.
" Của em có ngay đây."
Đông An gật đầu, đợi nhận lấy hai cốc cà phê rồi đi ra khỏi tiệm. Hứa Duật Chanh cũng im lặng theo sau.
" Này, cho anh."
Đông An đưa qua cho Hứa Duật Chanh một cốc cà phê, sau đó uống phần của mình.
" Anh tưởng em một mình uống hai cốc cà phê luôn đấy."
Hứa Duật Chanh mỉm cười cầm lấy cà phê nói.
" Nếu bỏ đi ánh mắt khao khát sáng rực đấy của anh, có lẽ tôi sẽ tự uống hết."
Đông An liếc mắt nói, Hứa Duật Chanh cười trừ ngại ngùng.
" A ha ha...thật ác, này bình thường em hay trầm lặng vậy hả?"
" Đông An."
Đông An nhàn nhạt lên tiếng, Hứa Duật Chanh ngờ nghệch thốt lên.
" Hở? Cái gì cơ?"
" Tên tôi, tôi không phải tên này hay nọ."
Hứa Duật Chanh cười, mắt loé lên tia sáng, đương nhiên là hắn biết cô rồi, lần đầu tiên hắn gặp cô là ở sân thượng bệnh viện, hắn đã cho người điều tra rất rõ, lần thứ hai là bắt gặp cô ở trung tâm mua sắm. Trong tài liệu điều tra được có rất nhiều điều khác biệt, cũng như hắn có rất nhiều thắc mắc mà không giải được. Sau bỗng dưng cô mất tích 3 năm, lần này lại gặp hắn quyết tâm lại gần để tìm hiểu cô. Hắn lại không muốn cô lại "bỗng dưng mất tích" tiếp.
Hứa Duật Chanh không biết lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049430/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.