Tách!
" Ôi mẹ ôi! Nói nghe này An An... Cậu không ngủ thì cũng đừng ngồi trong bóng đêm như vậy chứ! Rất doạ người đó! Súyt nữa tớ đứng tim chết rồi."
Viết Uy vừa xơ xác lếch xác ra khỏi phòng, vì mới 5 giờ sáng nên thật tối Viết Uy vội bật đèn. Nào ngờ thấy Đông An thù lù ngồi trước ghế, làm Viết Uy hết hồn, lấy tay vỗ vỗ bộ ngực của mình cho con tim đập loạn yên tỉnh lại.
Đông An ngồi thờ người, chợt nghe Viết Uy nói Đông An hơi ngước nhìn, xong lại cuối đầu xuống, im lặng.
Viết Uy: "..."
Sao mới sớm trầm lắng thế! Lên cơn gì?
Đông An vẫn ngồi giữ tư thế bất động hơn cả nữa tiếng, Viết Uy vệ sinh cá nhân xong cố ý lượn qua lượn lại một lát. Đông An vẫn không có bất cứ động tác gì hết, có độc!
" Này An An, ai nhập cậu rồi, không lẽ bệnh mãn kinh trong truyền thuyết."
Viết Uy nhìn mãi vẫn là chịu không được, chạy tới trước mặt Đông An nói.
" Mãn đầu cậu, tớ đang cảm nhận những nguồn năng lượng trên thế giới này, để sản sinh sức mạnh chiến đấu."
Đông An liếc mắt khinh bỉ Viết Uy. Nào ngờ Viết Uy mặt mày đau khổ nuốt nước miếng.
" Ực... An An cậu chắc không sao chứ!"
Ôi mẹ ơi, mới sáng nói năng lung tung, sau này cần cách li Phức La Mi ra chứ không lại bị lây nhiễm, điển hình An An bị lây rồi!
" Phắn! Đừng cản trở tớ suy nghĩ."
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049429/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.