" Ổn?"
Viết Uy ngồi phần ghế phụ, híp mắt hưởng thụ cơn gió ập vào mặt.
"Hử."
Đông An lái xe, tay trái tùy ý vuốt vuốt mái tóc, nhìn vào con đường phía trước xa xăm.
" Cô ta, Lục Mộng Diệp. Cái đó... Cậu gặp cô ta vẫn ổn chứ?"
Viết Uy ngập ngừng nói.
" Tại sao cậu hỏi thế? Tớ không đứng sau bóng lưng cô ta."
Đông An nhàn nhạt nói, dang một tay ra để gió tùy ý lùa qua. Viết Uy nhìn Đông An một lát rồi rũ mắt nói nhỏ.
" Cũng phải."
" Phì...từ khi nào trầm cảm thế, bị đảo ngược sinh lí hả?"
Đông An cười trêu Viết Uy.
" Gì hả? Ông đây thẳng nhá! Moá, chưa thấy ai vô sỉ như thế, ông chỉ có lòng tốt an ủi tí thôi, sinh lí mợ cha gì, đảo cái đầu cậu."
Viết Uy hất tóc, miệng chửi lên nước miếng văng liên tục.
" Ha Ha... Thế mới là cậu."
Đông An vuốt tóc cười, Viết Uy hơi đơ người, lát sau mất tự nhiên xì mũi. Ai đang an ủi ai đây?
.....
Đông An lái xe tới nhà, Viết Uy xung phong mở cửa, Đông An vứt khoá qua cho Viết Uy. Nhìn bản mặt hăng hái xem nhà mới của Viết Uy, Đông An chỉ biết nói thầm trong bụng hai chữ "tội lỗi" à.
" Đây mà là nhà?"
Đập vào mặt Viết Uy là căn phòng màu trắng, chỉ có cái bàn cùng hai chiếc ghế.
Đông An đi tới cởi bỏ Áo khoác lên ghế, vứt khoá xe lên bàn, không hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049428/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.