" Em... Em... Tôn ca ca, tại sao? Em có làm gì cô ấy đâu, tại sao cô ấy lại sỉ nhục em như vậy, hức hức..."
Lục Mộng Diệp túm lấy Áo của Mạch Nhất Tôn đau khổ nói.
" Đừng... Có anh ở đây không ai được phép sỉ nhục em."
Mạch Nhất Tôn ôm lấy Lục Mộng Diệp an ủi, hắn cảm thấy đau thương thay cho Lục Mộng Diệp. Ánh mắt hắn nhìn lên Đông An loé lên tia tàn nhẫn, lạnh lùng.
Đông An liếc nhìn Mạch Nhất Tôn liền cười mỉa, ngu ngốc, hai tay đút túi thong dong tới chỗ Viết Uy.
" Hộc Hộc... Vali nặng quá chạy không nổi, An An số tớ thiệu khổ."
Viết Uy thấy Đông An tới liền mặt mày đau khổ kể lể, Đông An liền dơ chân đòi đạp hắn, nói.
" Tự mang."
Viết Uy tan vỡ, An An hôm nay thật hung dữ.
" Là ai chọc cậu giận, là hai đứa mắm kia đúng không?"
Không mang nổi, phải cầu xin, Viết Uy liền tung chiêu lấy lòng. Đông An nhìn sang phía đó hất mặt. Viết Uy nhìn kĩ liền trợn mắt, hắn nắm hết ngành thông tin, không biết ai thì chết quách cho rồi.
" Hô... Tưởng ai hoá ra cặp đôi "công chúa rởm và anh hùng rơm"... An An sau này tránh xa chút, dính thứ bẩn không tốt."
Mạch Nhất Tôn cùng Lục Mộng Diệp đi tới, Mạch Nhất Tôn nói.
" Xin lỗi ngay."
Ánh mắt sắc bén nhìn Viết Uy với Đông An, Đông An nhún vai cười, Viết Uy miết cằm nói.
" Gì cơ?"
" Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049427/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.