Môi Đông An hơi mấp máy, nhoẻn lên cười. Bước chân vẫn đứng vững nhàn nhạt chờ đợi cú đấm tới. Ngay lúc Lục Tầm Thu tưởng Đông An ăn chắc nắm đấm này thì một điều xảy ra khiến hắn ngơ người.
Đông An chỉ nghiên đầu về một phía, thật đơn giản để tránh nắm đấm này. Nói đùa gì vậy, những năm qua cô huấn luyện cực khổ cũng không phải nói chơi, chưa kể còn kinh nghiệm của kiếp trước, nếu không đập đầu vào gối chết quách cho rồi.
Đông An nghiên đầu, mái tóc bạc kim hơi phủ tầm mắt, cô giương mắt nhìn hắn, mỉm cười.
Lục Tầm Thu thấy ánh mắt của Đông An thì cả kinh, tránh đi nắm đấm của hắn một cách đơn giản, còn ánh mắt đó, như một điều gì đó khiến hắn kiên kị, phút sau ánh mắt đó như biến mất. Có lẽ hắn lầm.
" Đây là thái độ của anh trai giành cho em gái sao?... Anh hai."
Đông An cười cợt, đặc biệt lúc nói còn nhấn mạnh chữ "anh hai" lần đầu tiên cô gọi từ này, hai chữ này áp đặt lên con người này thật là...buồn nôn!
" Từ khi nào..."
Lục Tầm Thu ngơ người thì thào, từ khi nào con người cô trở nên khác lạ như vậy. Sức mạnh đó không phải bẩm sinh, mà phải rèn luyện cực khổ, không ngừng phá tan giới hạn mới có được. Nhưng cô đơn giản bỏ qua mà bao người khác cũng không làm được, không lẽ...
Đông An như nhìn thấy mọi thắc mắc của Lục Tầm Thu, giọng nói đều đều.
" Ngạc nhiên quá sao? Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049433/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.