Khó khăn lắm Tịnh An mới chịu ngồi lại yên tĩnh. Từ Hoan nhẫn nại giải thích kĩ càng cái gì mà chỉ là một đêm, sẽ không có lần thứ hai, rõ ràng người như hắn không có đối tượng yêu đương a.k.a nữ chính đại nhân thì quá là điên rồ, chuyện này để cho nó lắng xuống thì hơn.
“Hơn nữa mày nói xem, nếu người ta biết tao ngủ với đối tác công ti ngay trước ngày kí hợp đồng, ai nghĩ đó là chuyện trùng hợp chứ? Không khéo tao lại trở thành người kế nghiệp của Hạ Lam, trở thành cái gì mà ‘dùng thân thể để thăng cấp trong công việc, không có tự trọng” đó chứ.” Cô tự cảm thấy bản thân rất là thuyết phục.
“Nhưng chẳng lẽ mình cứ để hắn thoát như vậy? Ít nhất cũng phải tạt acid cái mặt đẹp trai muốn chết cũng thằng khốn đó chứ.” Tịnh An lại nghiến răng, kiểu này cô này bị mòn răng mất thôi. À không, phải tập trung vào vấn đề chính.
“Mày không thấy người ta là loại ngoài điều kiện ta anh không có gì hả? Tao nghĩ trong nhà ổng có khăn giấy đâu, muốn lau thì cứ lấy thẳng tiền ra từ túi mà lau, đã thế lại còn lại 500 nghìn. Đm thật là tiền đè chết người không thở nổi.”
Bỗng dưng Tịnh An dựng thẳng người, đôi mắt to tròn bỗng sáng quắt lên nhìn là biết không có gì tốt. Cô thầm kêu trời trong đầu, cô nàng lại có ý gì đây?
“Mày nói đúng! Tên Lý An Thành kia nhìn thật đúng là cmn thể loại tiền đè chết người, nhưng cao phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cam-thay-rat-kho-buc/2190902/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.