Reng reng reng...
Tiếng chuông điện thoại bàn reo lên liên tục. Lệ Ngọc bắt máy.
- Alo...
Bên kia đầu dây một giọng nam trầm ấm lên tiếng.
- Em yêu! Món quà hôm nay anh tặng em thế nào hả?
Dương Quang ngồi trên ghế dựa tay nghe điện thoại, tay nâng tờ báo xem tin tức ngày hôm nay, miệng mỉm cười đầy mị hoặc. Nếu có cô gái nào ở đây nhất định sẽ bị nụ cười này hốt hồn.
Lệ Ngọc nghe giọng điệu thì biết ngay là Dương Quang. Cô cũng cười đáp lại.
- A ha... món quà rất tuyệt! Sáng tới giờ vừa mới thức dậy đã có mấy người muốn xin vào chụp ảnh rồi đấy! Cái này thật là cảm ơn ông chủ Quang rất nhiều đã giúp tôi kiếm thêm được một khoảng thu nhập nữa.
Dương Quang nói.
- Giữa anh và em thì cần gì nói cảm ơn chứ. Của em sớm muộn gì cũng là của anh thôi. Anh giúp em cũng xem như đang giúp mình. Chỉ có điều...
Dương Quang dừng lại một chút, rồi giọng điệu ái muội nói.
- Anh rất nhớ cái miệng ngọt ngào và đôi môi mềm mại của em đấy...
Lệ Ngọc đen mặt. Nhớ lại hôm qua bị hắn cưỡng hôn đúng là bực bội. Tuy rằng đã vét sạch túi của hắn nhưng vẫn còn cảm thấy ấm ức. Nhưng cô cũng cố gượng cười nói.
- Ha ha... nếu ông chủ Quang không chê miệng tôi thối thì cứ việc nhớ đi nhé! Tôi bận rồi... lần sau sẽ nói chuyện nhiều hơn. Tạm biệt!
Nói rồi cô trực tiếp cúp máy, bắt đầu lầu bầm chửi tên chó điên nào đó. Còn tên chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977191/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.