Lệ Ngọc tuy nằm nhưng cũng không có ngủ. Nghe Hiếu Minh nói thế, liền bật dậy, đưa cho anh một ngón tay cái.
- Anh Minh đúng là thông minh! Đoán đúng rồi!
Hiếu Minh đột nhiên đứng lên, tha thiết nhìn cô một hồi rồi thở dài nói.
- Lệ Ngọc! Hay cô sang bên hắn đi. Tôi không muốn cô trở thành Thu Trang hay Ngọc Hiếu thứ hai đâu...
Thế nhưng Lệ Ngọc lại lườm anh nói.
- Anh nói bậy bạ gì thế? Tôi nói rồi, dù tôi không làm cho anh thì thà ôm đàn cầm cái lon đi ăn xin, còn hơn là làm cho hắn…
Hiếu Minh kích động hô.
- Lệ Ngọc…
Lệ Ngọc đưa tay ngăn lại lời anh.
- Hiếu Minh! Anh phải tin tưởng vào trí thông minh của tôi chứ. Hắn không thể làm gì tôi được đâu.
Cô biết rõ, bài báo này chẳng qua là dạy dỗ cô cái vụ mỗi lần gặp hắn là cô lại vét sạch túi, lột trang sức của hắn không chừa một món đó mà. Chủ yếu chứng minh với cô rằng, dù hắn có bị tôi vét sạch tiền thì hắn vẫn là ông chủ lớn, có năng lực khiến cô phải khiếp sợ thôi.
Lệ Ngọc lại đem chuyện hôm qua Dương Quang ghé nhà. Rồi lại tiếp tục bị cô trấn lột. Sau đó, cô còn lấy chiếc nhẫn tỳ hưu trong ngăn kéo ra khoe với ba người.
Cả ba người cũng chỉ có thể dở khóc dở cười nhìn cô, không biết nên mừng hay nên lo nữa.
Nhưng mà, Dương Nguyên vẫn cứ lo nói.
- Lệ Ngọc! Nếu như người nhà cô tìm lên đây thì thế nào?
Lệ Ngọc thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977190/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.