Kiều Minh Húc nói.
"Rất đắt đó, chắc chắn ít nhất cũng phải là kiểu trên trăm vạn. Sao em có thể nhận món quà quý giá như vậy được! Anh ấy cũng không phải là anh!"
"Tại sao quà của anh em lại nhận?"
"Anh là chồng em mà!"
"Ha ha, vậy còn tạm được."
Kiều Minh Húc vốn không vui vì Phùng Quang Hiển lại tặng món quà quý giá như thế cho vợ mình, bây giờ nghe Mạch Tiểu Miên nói vậy thì vui vẻ trở lại.
"Anh nói em phải làm sao đây?"
"Không sao, anh tặng lại một món giá trị không tầm thường cho cậu ta là được. Vài hôm nữa, sinh nhật ông nội cậu ta, chúng ta phải tặng quà mừng thọ kìa. Anh vốn không định tặng quà quý giá quá nhưng bây giờ đổi ý, chúng ta không muốn nợ người khác."
"Anh định tặng ông ấy thứ gì?"
"Ông nội Phùng thích tranh chữ, chúng ta tặng một bức tranh chữ của Trương Đại Thiên mới vừa vào tay không lâu cho ông ấy, vừa khéo có thể dập được giá trị của viên kim cương đen đó rồi."
"Vậy lại phải khiến anh tốn kém rồi.".
Mạch Tiểu Miên hơi khó xử nói.
"Đồ ngốc, anh thích tiêu tiền cho em."
Kiều Minh Húc giơ tay ôm vai cô: "Đi xuống ăn cơm đi. Em là bảo vật quý giá nhất của anh đó, không được để em đói đâu."
"Ừm."
Mạch Tiểu Miên tìm điện thoại: "Đợi em gọi điện thoại cho cảnh sát Lâm Khoa, bảo anh ta điều tra giúp em, dù sao cũng là án trăm vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637250/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.