"Ban nãy anh Phùng đó muốn tặng cho chị?"
Đàm Thủy Minh ngạc nhiên nói.
Mạch Tiểu Miên im lặng.
Cô thật sự không thể nhận món quà quá quý giá như vậy của Phùng Quang Hiển được.
Nếu như Kiều Minh Húc tặng cô, như Phỉ Thúy đen, cho dù giá trị mấy trăm vạn, cô cũng yên tâm nhận.
Vì đó là chồng của cô.
Nhưng Phùng Quang Hiển chỉ là bạn của mình, hơn nữa còn không phải bạn rất thân.
Món quà quý giá như này, cô không thể yên tâm nhận được, vẫn là tìm cơ hội trả lại cho anh ấy đi.
"Nhiều người tốt với cô đến thế, chị Miên thật hạnh phúc."
Đàm Thủy Minh nói xong, nhìn chằm chằm vào viên kim cương đen trên tay cô rồi quay về chỗ ngồi.
Tay cầm bút dùng lực nắm thật chặt.
Tờ giấy trên bàn cũng bị chọc thủng một một, giọt mực viết đen rơi xuống, nhuộm lên trang giấy trắng.
Hệt như lòng cô ta lúc này!
Mạch Tiểu Miên đặt kim cương đen vào hộp rồi bỏ vào túi áo khoác và bắt đầu làm việc.
Điện thoại trên bàn vang lên, là cuộc gọi của Lâm Khoa.
"Pháp y Mạch, Đông Thành xảy ra một vụ án giết người, mời cô và trợ lý nhanh chóng tới hiện trường."
Lâm Khoa vừa mở miệng đã lên tiếng ngay.
"Được."
Mạch Tiểu Miên cúp máy xong bảo Đàm Thủy Minh chuẩn bị hộp dụng cụ, hai người bắt đầu ngồi xe riêng đi đến Đông Thành.
Lâm Khoa thấy Mạch Tiểu Miên có thể đi lại được, vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637243/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.