Trong phòng có chút tối, bên ngoài, mặt trời đã sớm lặn không thấy bóng dáng, chỉ còn lại chút tia sáng màu tím nhạt. Một tiểu nha hoàn đem nến thắp lên, ánh sáng màu vàng từ ngọn nến chiếu vào mặt Lạc lão phu nhân có chút vàng khè, giống như những ánh kim trên tượng gỗ trong miếu.
Môi nàng mím thật chặt, trên mặt có một loại không giữ vững.
Ở Lạc Phủ, lời của bà như là thánh chỉ, cho dù là Lạc đại lão gia, cũng chỉ có thể cung kính nghe theo, không nửa câu phản bác.
Tâm của Tương Nghi trầm xuống, nàng nhìn qua gương mặt của Lạc lão phu nhân, quả thật có chút khó hiểu, vì sao tổ mẫu lại muốn ngăn nàng đến Hoa Dương, chẳng lẽ thật sự là bởi vì mấy lý do này? Ngoại tổ phụ cưới vợ kế, cậu cũng không phải người tốt, vì vậy mà không để nàng đến Hoa Dương sao.
"Thế nào, Nghi nha đầu, vì sao ngươi lại buồn mà không vui?" Bỗng nhiên Lạc lão phu nhân nở nụ cười, ánh mắt đầy vẻ từ ái: "Từ Nghiễm Lăng đến Hoa Dương, không sai biệt lắm thì phải đi đến tận hai ngày, tuổi của ngươi còn quá nhỏ, sao có thể chịu được một đường lắc lư như vậy? Chờ ngươi lớn thêm một chút, khoảng mười tuổi, thì có thể đến nhà Ngoại tổ phụ ngươi chơi."
"Đa tạ tổ mẫu quan tâm." Tương Nghi đứng lên, thi lễ với Lạc lão phu nhân một cái, rồi từ từ đi ra ngoài.
"Vì sao lão phu nhân lại không để cho cô nương đi đến Hoa Dương?" Thúy Chi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174421/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.