Tiền Mộc Dương là một tên vô lại, nhưng vừa thấy quan, dáng vẻ vô lại kia không còn.
Đàm tri phủ mới vỗ kinh đường mộc mấy cái, hắn đã đổ đậu trong ống trúc, cung khai tất cả, hóa ra sự kiện chặn đường này cũng không phải một mình hắn làm.
“Thì ra là như vậy.” Tương Nghi thở một hơi thật dài, hóa ra giống như nàng phỏng đoán, chuyện này có liên quan với Lạc Thận Hành. Lạc Thận Hành còn nhớ đến bốn cửa hàng chín vạn lượng bạc của mình, mật mưu với Tiền Mộc Dương, kêu người uy hiếp nàng bán đến tây bắc làm kĩ nữ, như vậy thì có thể chiếm đoạt tài sản của nàng.
Lạc Thận Hành cho Tiền Mộc Dương một cửa hàng, ba vạn lượng bạc, Tiền Mộc Dương thấy tiền sáng mắt, chủ động đi liên lạc lưu manh chặn đường Tương Nghi thay Lạc Thận Hành, vốn muốn an bài tám người, dư sức đối phó Tương Nghi, lại không nghĩ rằng trộm gà không thành lại mất nắm thóc, mình còn bị bắt tới công đường đối chất.
“Ta sai lầm rồi, Tương Nghi, cậu sai rồi.” Tiền Mộc Dương tự tát mình một cái: “Cậu nhất thời đầu óc mê tiền, muốn trách thì trách Lạc Thận Hành kia, là lòng hắn không tốt!”
Dù là Đàm tri phủ, nghe cũng trợn tròn mắt, hắn tự cho là lòng dạ mình cứng rắn, thật không nghĩ đến thì ra cõi đời này còn có người lòng dạ cứng hơn, ngay cả con gái ruột thịt của mình cũng xuống tay được đi, còn muốn bán nàng đi làm kĩ nữ!
“ Lạc Thận Hành này ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174175/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.