Hạ thị với việc Tiền Mộc Dương bị bắt, một chút cũng không để ý, quả thực ngoài dự đoán của Tương Nghi.
Liên Kiều nghe nói không phải muốn tới cầu xin thả người, sắc mặt tốt hơn nhiều, lập tức thân thiện nở nụ cười: “Cữu phu nhân, vừa nãy là ta không tốt, hơi nóng nảy, cho nên nói những lời quá đáng, xin Cữu phu nhân bỏ qua cho.”
Hạ thị mang theo chút sầu bi nhìn Liên Kiều: “Không có gì đáng ngại, vốn là nhà ta đuối lý.”
Liên Kiều đỡ Hạ thị ngồi xuống, lại như một trận gió chạy ra ngoài pha trà, Hạ thị nhìn bóng lưng Liên Kiều, mặt cười khổ: “Nha hoàn này của con quả thực là một người đắc lực.”
Tương Nghi cười theo: “Sao lại không phải, từ khi nàng ấy tới, đúng là đã làm nhiều chuyện tốt.”
“Tương Nghi, mợ cũng không dối gạt con.” Vẻ mặt Hạ thị buồn thiu: “Lúc trước chưa chia nhà, chi phí sinh hoạt các phòng của công bao hết, chúng ta cũng dùng bao nhiêu bạc. Cậu con uống rượu bài bạc, khấu trừ từ những cửa hàng kia. Không nghĩ đến bị bà ngoại kế của con xúi bẩy chia nhà, Đại cữu ngươi coi như mạnh mẽ, chia năm cửa hàng, chỗ ở trong nhà cũng rộng rãi, ta vốn tưởng rằng cuộc sống này cũng trở nên tốt hơn, trong năm cửa hàng thì có ba cái phái quản sự xử lý, còn hai cái cho mướn, một năm cũng được vạn lượng bạc, tiết kiệm dùng ngược lại cũng thích hợp.”
“Một năm mới một vạn?” Tương Nghi có mấy phần kinh ngạc, năm cửa hàng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174173/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.