Thẩm tiểu thư đã đứng ở trên mặt đất, chán ghét nhìn hàng lang dính nước mưa, tuy rằng không có bùn đất gì, cũng sạch sẽ.
Nhưng đôi giày thêu hình uyên ương tinh xảo của nàng ta bị dính vài giọt nước, nàng ta nhíu mày, oán hận trừng mắt nhìn theo bóng lưng của Doãn Thiếu Đường, sau đó đành phải nhảy lên ghế, đứng ở đó nói với Ngụy An Lương, "Ngụy bang chủ, sao ngài còn chưa ra tay."
Ngụy An Lương thản nhiên nói: "Thẩm tiểu thư, núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn."
Thẩm Tinh Tinh hừ một tiếng nói: "Chẳng lẽ trên địa bàn của ngài có người dương oai ngài cũng không quản sao? Ta vốn tưởng rằng ngài là một hán tử, ta... coi như là ta nhìn nhầm ngài rồi."
Nàng ta dẫm chân, mặt trầm xuống.
Linh Đang và Phỉ Thúy tiến lên trước dỗ dàng nàng ta.
Tô Mạt xem đủ náo nhiệt rồi, thấy lâu như vậy mà sắc mặt của Ngụy An Lương vẫn như vậy, không đen thêm, cũng không thẹn quá hóa giận, càng thể hiện rằng người này khó lường.
Hơn nữa vị Doãn Thiếu Đường mới tới kia, lại khiến cho nàng có chút đề phòng, nàng quay đầu nói với Hoàng Phủ Cẩn: "Cẩn ca ca, có cơ hội huynh thử tỷ võ với Doãn Thiếu Đường kia xem, thử xem có nhìn ra manh mối gì không."
Hoàng Phủ Cẩn gật đầu, nếu không phải là nàng có tính toán trước, hắn đã sớm đá văng đám Tào bang và cái gì tiểu thư kia đi rồi.
Hắn xoay người đi vào phòng.
Tô Mạt ghé vào cửa sổ nói với Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294311/chuong-1826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.