Lão đại, không xong rồi. Cảnh sát đã đến.
Tên thuộc hạ từ ngoài chạy vào hốt hoảng nói.
Mạc Hải Đường cười lạnh, biểu tình lãnh khốc đi đến kéo Đổng Ngạc Ngạc.
- Mau đi theo tao.
Mạc Hải Đường đưa Đổng Ngạc Ngạc đến căn phòng giam giữ Mã Gia Lệ. Nếu đã không còn đường lui, ông cũng sẽ không buông tha cho bọn họ. Ông muốn bọn họ phải chôn cùng ông.
Mã Gia Lệ đang thất thần, nhìn thấy Đổng Ngạc Ngạc thì hoảng hốt:
- Mạc Hải Đường, ông muốn làm gì?
- Haha, đây là bạn gái của con trai bà đấy. Sao, xứng đôi lắm nhỉ? Đáng tiếc, sắp phải chôn cùng chúng ta rồi.
Mạc Hải Đường cười ha hả, giọng điệu bất cần khiến người ta căm ghét.
Câu nói của Mạc Hải Đường khiến Đổng Ngạc Ngạc và Mã Gia Lệ sững sờ. Ông ta điên rồi. Ông ta thật sự điên rồi.
- Ông điên rồi. Mau thả con bé ra. Đây là chuyện của tôi và ông. Có chết thì tôi chết cùng ông. Đừng lôi kéo những người vô tội vào nữa.
Mã Gia Lệ thống khổ nói. Bà thật sự hết hi vọng rồi, con trai bà, cô gái vô tội này đều xứng đáng có được một cuộc sống an ổn.
- Dì, đừng lo. Duệ sẽ đến cứu chúng ta mà. Dì đừng phí lời với loại người như ông ta.
Đổng Ngạc Ngạc tiến về phía Mã Gia Lệ ôm lấy bà trấn an.
- Haha, nếu tôi đã không có được hạnh phúc thì các người đừng mơ tưởng.
Sau câu nói của Mạc Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119259/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.