Khương Viễn, tôi muốn biết mẹ tôi đang ở đâu?
Khương Viễn nhìn Lăng Tư Duệ, thấp giọng nói:
- Mẹ cậu hiện tại đang ở biệt thự ngoài cánh rừng phía tây - Du Sơn.
Biệt thự ngoài cánh rừng phía tây?
Lăng Tư Duệ lẩm bẩm.
- Trịnh Quang, báo cho cảnh sát.
Lăng Tư Duệ nói với Trịnh Quang sau đó xoay đầu nhìn Khương Viễn:
- Ông nên đi đầu thú.
- Tôi biết, cảm ơn cậu.
Khương Viễn gật nhẹ đầu đáp, cười khổ. Đã đến lúc ông phải trả giá cho tất cả lỗi lầm của mình.
Khương Chính Huy nhìn Lăng Tư Duệ gấp gáp muốn rời đi, bản thân cùng Khương Viễn đứng dậy, nhìn hắn nói:
- Lăng thiếu gia, tôi hiện tại đưa ba tôi đi đầu thú. Anh phải cẩn thận.
Lăng Tư Duệ nhìn hai người họ, đáp một chữ "được".
Đổng Ngạc Ngạc nhìn hai người kia rời đi, nhỏ giọng nói với Lăng Tư Duệ:
- Cho em đi cùng, được không?
Lăng Tư Duệ xoay người mặc áo khoác, không nhìn cô đáp:
- Không được, nơi đó rất nguy hiểm, anh không thể đưa em theo.
- Duệ, đưa em theo cùng đi mà.
Đổng Ngạc Ngạc thật sự rất muốn đi theo. Vì cô... lo lắng cho an toàn của Lăng Tư Duệ.
- Không được là không được. Ngạc Ngạc, nghe anh.
Lăng Tư Duệ ôn nhu xoa đầu Đổng Ngạc Ngạc, giọng nói có chút khàn khàn.
Đổng Ngạc Ngạc cắn cắn môi, có chút không cam lòng, nhưng Lăng Tư Duệ đã nói thế, cô cũng không muốn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119258/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.