Lạc Thanh Yên và Đổng Trác Dương vừa đến Bắc Kinh, có chút mờ mịt nhìn xung quanh.
- Bà gọi điện cho Ngạc Ngạc thử xem, bảo nó ra đón chúng ta.
Đổng Trác Dương vừa lau mồ hôi vừa nói.
- Được rồi. Để tôi gọi.
Lạc Thanh Yên lấy điện thoại ra, nhấn số gọi cho Đổng Ngạc Ngạc.
- Alo, mẹ.
Đổng Ngạc Ngạc nhanh chóng bắt máy.
- Ngạc Ngạc, hiện tại ba mẹ vừa đến Bắc Kinh, ba mẹ đang ở bến xe.
Lạc Thanh Yên nghe giọng con gái, vui mừng nói.
- Cái gì? Ba mẹ đến Bắc Kinh sao không thông báo cho con biết?
Đổng Ngạc Ngạc rối rắm hét lên. Làm sao đây, hiện tại cô đang ở cùng Lăng Tư Duệ. Nếu ba mẹ muốn đến nhà trọ của cô thì làm sao? Chẳng lẽ lại nói cô thuê phòng của Lăng Tư Duệ?
Lăng Tư Duệ đang ngồi trên bàn làm việc, nhìn cô đứng ngồi không yên như vậy thì lướt mắt nhìn sang. Hôm nay hắn không đến công ty nên làm việc ở nhà. Còn Đổng Ngạc Ngạc đương nhiên là lười biếng nên nằm ườn ra đó.
- Chuyện gì vậy?
- Suỵt.
Đổng Ngạc Ngạc nhỏ tiếng kêu hắn im miệng.
- Sao vậy Ngạc Ngạc, nếu con bận thì cứ nói địa chỉ cho ba mẹ. Ba mẹ sẽ đến nhà trọ con trước.
Lạc Thanh Yên bên kia vẫn không ngừng luyên thuyên.
Đổng Ngạc Ngạc giơ điện thoại ra xa, nhỏ giọng nói với Lăng Tư Duệ:
- Ba mẹ em đến. Giờ làm sao?
Nghe nhắc đến ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119260/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.