- Chuyện đó ông không cần lo đâu. Tôi quan sát thấy ngài ấy thường hay bộc lộ tính cách thật của mình khi ở cạnh cô Đổng. Còn có ghen nữa.
Nhắc đến "ghen", Trạch Kha cười như bắt được vàng.
- Ghen?
- Đúng vậy. Biểu cảm gương mặt trở nên thật đa dạng.
Trịnh Quang cũng vui vẻ trước tin tốt lành này.
- À mà Trịnh quản gia, chuyện thiết kế ngọc hồng lựu màu lam sao rồi?
Trạch Kha nhớ đến công việc nên vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
- Nó sắp hoàn thành rồi. Theo suy đoán của tôi thì sau khi thực hiện buổi diễn thời trang mùa đông, chúng ta có thể tiến hành ra mắt sản phẩm.
- Vậy cứ đợi thiếu gia về rồi tính tiếp vậy.
- Ừm.
----------------
Seoul - Hàn Quốc....
Nhà hàng thịt nướng nằm bên cạnh bãi biển.
Đổng Ngạc Ngạc ngồi vào ghế, hai tay xoa xoa đưa lại gần bếp nướng lấy hơi ấm. Sau đó cô áp hai tay vào má mình, vẻ hưởng thụ.
Lăng Tư Duệ nhìn cô, khẽ cười. Hôm nay cô lại mặc một cái áo ấm dày cộm, hình như còn dày hơn cả lần trước. Nhìn tròn quay không khác gì trái bóng.
Cô nhìn thấy hắn cười, cả người đột ngột hóa đá. Sao hắn kì lạ quá đi. Từ lúc cứu cô đến giờ hắn đối xử với cô cứ sao sao ấy. Hình như là dịu dàng hơn thì phải. Còn nụ cười kia nữa, trước đây cô toàn thấy hắn cười đểu, cười khẩy, cười nửa miệng... Vậy mà nay, nụ cười của hắn trông rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119214/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.