Lăng Tư Duệ trước câu nói của cô không đáp, hắn mạnh mẽ cúi mặt xuống hôn cô. Bàn tay giữ chặt đầu cô, bản thân như muốn nuốt chửng môi cô.
Đổng Ngạc Ngạc bất kinh thất sắc, trố mắt nhìn hắn chiếm tiện nghi của mình. Tim lại được dịp đập liên hồi.
- Ưm m... ưm...
Cô vì thiếu không khí mà phát ra tiếng kêu.
Lăng Tư Duệ bị âm thanh mê hoặc, bản thân không khống chế đè cô xuống giường. Hắn buông tha cánh môi mỏng, cười khẽ một cái:
- Em là muốn dụ dỗ tôi sao?
Đổng Ngạc Ngạc hô hấp khó khăn lấy lại không khí, mặt đỏ phừng phừng:
- Lăng Tư Duệ, anh thật biến thái. Sao có thể tùy tiện đối với tôi như vậy? Tôi không phải là đồ chơi của anh.
Lăng Tư Duệ hiện tại đang nằm trên người cô, đôi mắt báo săn như phát ra tia sáng khi phát hiện con mồi, khóe miệng khẽ cong lên tà mị:
- Tôi nói rồi. Em là người của tôi.
Đổng Ngạc Ngạc không thể tin một nam nhân lạnh lùng như hắn lại có thể trở thành một tên sắc lang biến thái như vậy. Không lẽ, bao nhiêu năm qua là hắn dùng bộ mặt kia đánh lừa mọi người. Đến bây giờ không chịu đựng được nữa nên bản tính biến thái kia mới bộc phát. Mà nhắc mới nhớ nha, lần trước hắn cưỡng hôn cô cũng là do bệnh tình bộc phát sao?
Eo ơi... Sống 21 năm trên đời, Đổng Ngạc Ngạc cô lần đầu tiên nghe nói đến loại bệnh biến thái này. Tình trạng của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119213/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.