- Chắc em bị bong gân rồi. Leo lên lưng tôi đi.
Lăng Tư Duệ xoay người lại để Đổng Ngạc Ngạc leo lên.
Cô nhìn hắn, đôi mắt rơm rớm có chút cảm động. Không ngờ hắn lại tốt đến mức chịu cõng cả cô.
Đổng Ngạc Ngạc cố leo lên lưng hắn, bàn tay không biết đặt ở đâu cho hợp lý nên cứ vịn vào vai hắn.
- Vòng tay qua cổ tôi.
- Gì... gì chứ?
- Không phải em muốn té.
Hắn di chuyển người khiến cô giật mình ôm chặt cổ hắn.
Lăng Tư Duệ lúc này mới cảm thấy hả lòng hả dạ, hắn cười khẽ. Nụ cười dưới ánh trăng mười phần tà mị, chín phần mê hoặc. Thật đúng là cực phẩm.
Đổng Ngạc Ngạc được hắn cõng đi, cảm giác có chút ngại. Nhưng mà... lần này tim cô lại đập nhanh hơn những lần trước. Cô đang lo sợ không biết bệnh tim của mình nghiêm trọng đến cỡ nào rồi. Haizzzz... đều tại Lăng Tư Duệ.
Lăng Tư Duệ vừa cõng cô, vừa lấy điện thoại gọi cho Trạch Kha:
- Đến sân bay Vân Nam, hẻm 453.
- Vâng thưa thiếu gia.
Đổng Ngạc Ngạc thấy hắn cúp điện thoại, cau mày hỏi:
- Sao anh lại không giải thích với đám phóng viên kia? Anh muốn tôi gặp thêm phiền phức hả?
- Chẳng phải đã nói với em rồi sao? Tôi cần tin đồn này.
- Nhưng mà... tin đồn này vốn dĩ phần thiệt nghiêng về phía tôi. Tôi mới là người bị tra hỏi.
Đổng Ngạc Ngạc bực bội. Rõ ràng là cô mới chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119215/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.