Edit: Miri
Beta: Đông Thần Thần [冬辰辰] aka Miyuki
Thi Phong biết rõ mình không thể bỏ mặc Mạc Nghịch và Mạc Nam Kiêu được, một khi bọn họ xảy ra chuyện, nhất định cô sẽ vô cùng lo lắng.
Cũng như bây giờ, lòng cô tràn ngập cảm giác nhớ thương Mạc Nghịch.
Trước giờ cô không phải người tự lừa mình dối người, cũng không muốn tìm những lí do vô căn cứ che giấu.
Lo lắng là lo lắng. Từ trước đến nay cô không hề phủ nhận.
Xe taxi nhanh chóng đỗ ở nơi cần đến.
Sau năm phút xuống xe, Thi Phong tìm thấy Mạc Nghịch cạnh ven đường.
Anh mặc đồ bệnh nhân, xanh trắng xen kẽ, đây là lần đầu tiên Thi Phong nhìn thấy Mạc Nghịch mặc đồ màu nhạt.
Thường ngày, anh luôn mặc đồ thể thao màu đen hoặc sẫm màu, đôi khi còn không cạo râu, cả người toả ra khí chất của nhà nghệ sĩ hết thời.
Mặc quần áo màu nhạt trông đẹp hơn nhiều, ví như hiện tại, tuy là đồ bệnh nhân, nhưng nhìn có sức sống hơn bình thường nhiều, trông ít ra cũng phải trẻ ra năm tuổi.
Thi Phong đến nắm lấy tay Mạc Nghịch, cười nói với anh: “Em tìm thấy anh rồi. Chúng ta đi thôi.”
Mạc Nghịch ôm Thi Phong vào lòng, hai tay ghì chặt lấy cô, mũi dán vào tóc cô, ngửi mùi hương chỉ thuộc về cô.
Mạc Uyển và Mạc Nam Kiêu đứng bên cạnh, Thi Phong bị Mạc Nghịch làm cho ngượng ngùng.
Cô dùng tay vỗ vỗ hông Mạc Nghịch, “Buông em ra trước đã. Chị anh và Nam Kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nghich-phong/3063187/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.