Triệu Tuấn Hào cũng cười hùa, hai người
kề vai sát rạt hắn lại đĩnh đạc mà nói mấy chuyện hài thô tục, một già một trẻ cười ngả nghiêng.
Khách khứa ngồi dưới đều ngờ ngợ, ngạc nhiên nhìn về phía hai người ngồi trên.
“Gia chủ gia tộc Độc Cô vậy mà lại chuyện trò vui vẻ với Triệu công công như thế, xem ra là thực sự coi hắn là người một nhà rồi…”
“Bản lĩnh của Triệu Tuấn Hào này không đơn giản, về sau cần phải chú ý kỹ người này…”
Các khách tiệc đều âm thầm bàn tán, sau đó ai nâỳ lại uống rượu mua vui.
Hồng lư tự khanh nằm sõng soài dưới đất, mùi rượu nồng nặc khắp người, mặt đỏ tai hồng nấc một cái, một tiểu lại ngồi bên cạnh lộ rõ vẻ nôn nóng, cứ lay gọi ông ta mãi mà bị ông ta ngó lơ.
Mãi đến khi tiểu lại nói nhỏ vài câu bên tai thì ông ta mới mở trừng mắt ra, đứng bật dậy, rảo bước đi về phía Triệu Tuấn Hào và Độc Cô Nhất Hạc đang “tình cảm thân thiết.”
“Hạc huynh, Hồng lư tự..”
Trên người Hồng lư tự khanh vẫn còn ám mùi rượu, nhưng mặt mày tỉnh táo, đang định
mở miệng thì thấy Triệu Tuấn Hào ngồi bên cạnh liếc nhìn một cái, định nói lại thôi.
Độc Cô Nhất Hạc thoáng nhíu mày ánh mắt thoáng lướt qua Triệu Tuấn Hào ngồi bên cạnh, còn chưa mở miệng thì Triệu Tuấn Hào đã uống một chén rượu, lên tiếng trước:
“Aỉ da đại nhân, ta phải đỉ rồi, ta mới nhớ ra trong cung còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-va-thai-giam-gia/3438381/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.