“ừ…” Độc Cô Nhất Hạc ừ nhẹ một tiếng.
“Lão gia…” Quản gia A Phúc khom người đứng bên cạnh, muốn nói lại thôi, trăn trở một hồi thì vẫn hỏi:
“Hiện giờ bên trong hậu cung, tình thế rắc rối phức tạp, vì một… thái giám nhỏ nhoi… mà bại lộ một phần lực lượng của chúng ta để đỉ diệt trừ một Thái giám Đại tổng quản…
Hơn nữa sau lưng Đại tổng quản này… ôỉ, có đáng hay không?”
“Không đáng.”
Độc Cô Nhất Hạc gác chân lên ghế, hiện giờ trong đạỉ điện chỉ còn lại có ông ta và quản gia, ông ta có thể bừa bãi buông thả, muốn ngồi như thế nào thì ngồi thế đó:
“Nhưng về sau, giá trị của hắn tuyệt đối xứng đáng.
Nhã Băng được sủng ái không thể không kể công hắn, đến cả đứa cháu gái Liếu Mị Nhì của ông ta cáo già Liễu Triết cũng được sủng hạnh, nghe nói cũng là do hoàng thượng nghe hắn gợi ý!
Ngươi đã bao giờ thấy hoàng thượng lại đi nghe một tên thái giám gợi ý chưa?
Đến cả Tam công cửu khanh thỉ thoảng kiến nghị thì hoàng thượng cũng chưa chắc đã tiếp thu, thế này thể hiện điều gì?”
“Vậy là hoàng thượng rất coi trọng hắn?” lão quản gia trợn to đôi mắt già nua.
“Đúng vậy, đây là cái thứ nhất, bởi vì thế cục trong hậu cung rắc rối phức tạp, quyền lực của một đám người đôi khi lại không bằng được sức mạnh của một người, làm việc hiệu quả rõ ràng”
Độc Cô Nhất Hạc cười, cười đến độ có phần càn rỡ, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-va-thai-giam-gia/3438382/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.