“5000 lượng bạc một bức!”
“Ngươi bán tranh hay bán giấy nhuộm vàng a? 2000 lượng bạc!”
“Ta bảo ngươi, nhìn đi, nhìn đi, nhìn kỹ đi! Nhìn xem bút pháp này ra sao, cảnh vật này thế nào, không những vô cùng sinh động mà còn nửa thực nửa ảo, còn nữa! Mỗi nét bút đều rất dụng tâm, căn bản không phải kẻ phàm phu tục tử nhìn vào là có thể hiểu thâm ý trong tranh… Ngươi xem xem… xem xem! Nói ta bán giấy nhuộm vàng, không bằng bảo ta bán tiên họa! Là tiên họa đó, ngươi hiểu không? Nể tình ngốc tử ngươi biết thưởng thức mỹ họa, ta mới giảm đi chín phần, là chín phần tiền đó!”
Nghe Dương Tiếu Tâm khoa môi múa mép một hồi, Triệu Thanh Phong tuy rằng cười khẩy ngoài mặt, nhưng trong lòng có chút choáng váng. Miệng lưỡi tên thư sinh ngốc này so với lươn rắn còn trơn tru hơn! Trơn tru hơn gấp vạn lần! Khốn kiếp, hắn thật muốn vạch mồm tên hám tiền kia xem thử lưỡi hắn dài mấy thước!
Hắn mặc kệ! Dù lưỡi của kẻ kia có dài hơn sông Trường Giang cũng đừng hòng kiếm chác từ chỗ hắn! Hắn là ai? Là thiên tài kinh thương! Thiên tài kinh thương! Thiên tài kinh thương! (Thỉnh lặp lại 3782 lần như trước để lĩnh ngộ trình độ tự sướng cao không cần dạy bảo của hắn)
“Vậy ngươi nói xem, kẻ có bút pháp thần tiên như ngươi tại sao phải ở đây uốn lưỡi vạn lần để kiếm vài lượng bạc? Hay ngươi học theo Lý Đạo Tế*, sống đời ‘thanh bần nghèo khổ’? Nếu thực là vậy, để ta tặng ngươi một cái quạt mo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hai-hoa-tac-nhat-ky/1533581/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.