Thôn Phù Dung.
Hiện tại mỗi ngày, buổi tối khi Mộc lão hán trở về nhà đều sẽ phát hiện nhà mình tựa hồ bị trộm đột nhập, cơm thừa buổi sáng chừa lại đều sẽ biến mất một cách rất khó hiểu. Tưởng đâu đêm xuống có mèo hoang hay chuột bọ quậy phá cho nên mỗi ngày trước khi ra ngoài hắn đều thả mấy cái bẫy rập ở phía sau tủ bếp.
Vậy mà buổi tối hắn trở về kiểm tra thì thấy đồ ăn trên những chiếc bẫy vẫn còn nguyên vẹn, thế nhưng đồ ăn nằm trong nồi vẫn cứ là không cánh mà bay. Vì thế sáng hôm sau hắn không thèm nấu dư đồ ăn để dành cho tối nay nữa, khi tan tầm về nhà lại phát hiện gạo trong lu bị vơi đi một ít, nồi niêu xoong chảo, củi lửa trong bếp đều có dấu hiệu bị người khác đụng qua
Chẳng lẽ có ăn trộm, nếu thật có kẻ gian đột nhập vậy tại sao những thứ khác trong nhà không bị lấy trộm, dù rằng nhìn chung cái nhà rách nát này cũng chẳng có gì đáng giá để mà lấy.
Vì thế Mộc lão hán cố ý xin nghỉ một ngày, sáng sáng hắn giả vờ ra ngoài đi làm giống như mọi khi, đi được một đoạn hắn nhanh chóng quay lại rồi ẩn nấp vào một góc khuất gần nhà, chờ đợi tên đạo tặc trộm lương thực sa lưới.
Quả nhiên sau khi hắn ra khỏi nhà không lâu, chưa đầy nửa canh giờ một bà lão ăn xin đầu bù tóc rối quen cửa quen nẻo mở khoá cửa sau nhà hắn. Người kia thản nhiên vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-do-te-cung-tieu-kieu-nuong/3743845/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.