Trúc Nhi nhìn thấy Lưu Niệm Niệm chạy đi như một cơn gió thế nhưng lại thất hồn lạc phách mà chạy trở về, tuy tiểu măng tinh như nàng không hiểu rõ cảm xúc của người lớn cho lắm, thế nhưng đại khái nàng vẫn có thể nhìn ra được dì ba đang thực sự không vui. Vừa rồi khi Xuân Hoa tỷ tỷ lấy hộp đồ ăn từ trên tường xuống đã bị nàng lén lút ăn mất hai khối bánh khoai sọ, hiện giờ nhìn thấy bộ dạng thất vọng của Lưu Niệm Niệm nàng bèn cầm lấy một khối bánh trong hộp dâng đến bên miệng dì ba.
- Dì ba ăn đi, bánh rất ngon.
Lưu đại tiểu thư nhìn cánh tay mập mạp trắng trẻo như ngó sen đương cầm khối bánh khoai sọ đưa đến bên miệng của mình, nàng mỉm cười há miệng cắn một ngụm nhỏ, hương vị quen thuộc lan tràn trên đầu lưỡi khiến nàng chua xót đến mức xém tí nữa thì rơi lệ.
Cái người này thực nhát gan, rõ ràng phí tâm phí sức làm điểm tâm cho nàng rồi lại lâm trận đào thoát, chắc ban nãy khi đang bò trên tường thì nghe được đoạn đối thoại giữa nàng và Xuân Hoa. Cơ mà người nọ chỉ bằng những lời nói không rõ ràng đó đã có thể tự mình đưa ra kết luận, quả thật là quá mức qua loa.
Lưu Niệm Niệm trong lòng oán trách Viên Phượng Hoa nhu nhược nhưng lại nhịn không được đau lòng thay cho nàng.
Thời điểm nàng ấy ôm hộp đồ ăn tới đây không biết đã vui vẻ đến nhường nào, vừa tới lại thấy được một màn này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-do-te-cung-tieu-kieu-nuong/3711053/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.