Một lúc sau
..............
Một kẻ mặc áo choàng đen bước vào trong hang đá. Hắn hoảng hốt vì thấy Hồng Nguyệt đang ngồi ở chỗ bàn đá, nở một nụ cười bí hiểm và nhìn hắn với đôi mắt sắc lạnh, nói:
-Ái chà, ngươi tới sớm hơn ta tưởng đó!
Hắn sợ hãi quay ra định chạy đi thì bị Đại Hắc bất ngờ lao ra từ đâu chắn ngang của hang làm hắn khựng lại.
Thấy con báo gầm gừ hắn mới hoảng loạn lùi về phía sau. Lúc này Hồng Nguyệt mới đứng dậy, từ từ đi lại chỗ hắn và cất giọng lạnh như băng:
- Ô kìa, sao lại đi mau vậy, ngươi mói tới thôi mà!
Tên kia thấy nàng tiến lại càng lúc càng gần với sát khí tỏa ra thì sợ hãi mà ngồi phịch xuống đất, rồi cứ thế nàng tiến một bước là hắn lùi lại một chút. Hắn cứ lùi mãi cho tới khi dựa vào một góc tường của hang, còn nàng thì cũng đã tiến tới gần sát hắn, vẫn với nụ cười đầy sát khí khi nãy, nàng nói với hắn:
- Ngươi không cần phải sợ, bản vương chỉ muốn hỏi ngươi chút chuyện thôi mà!
Gã kia lúc này đã run cầm cập, mặt cắt không một giọt máu. Hồng Nguyệt cầm con dao găm lấy được của bọn bắt cóc kia kề vào cổ hắn, hỏi:
- Nào, giờ thì cho ta biết ai là ngươi sai ngươi tới đây nhận ta từ chỗ bọn bắt cóc này?
Thấy hắn có vẻ không chịu khai, nàng mới nói:
Nhanh lên nào, sụ kiên nhẫn của ta có giới hạn thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-hom-nay-sieu-long-roi/3742341/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.