Sáng chủ nhật, tôi không uể oải như mọi hôm mà hào hứng chuẩn bị đồ. Tối qua, tôi đã đồng ý cho nó đến rủ tôi.
Tại ba mẹ tôi không có ở nhà nên cứ thoải mái đi. Chuẩn bị cũng không lâu lắm.
Mặc trên mình cái áo đồng phục nhà trường, quẹt quẹt tí son, dặm tí phấn. Trời ơi, con nhà ai mà xinh lung la lung linh.
Lỡ mà ra bạn Thiên thấy xinh quá mà hỏng mất buổi đi chơi thì chết. Chỉ là đi chơi thôi mà, Huyền Anh cứ làm quá lên thôi.
Rồi ra cửa trông ngóng nha, cũng vui vui.
Mà 15 phút trôi qua, vẫn chưa thấy nó xuất hiện, rồi 30 phút, 40 phút, 1 tiếng... Hết vui.
Mòn mỏi chờ đợi mà nó không chịu xuất hiện, 7 giờ 30 phút đến nơi. Tôi nhắn cho nó hàng chục tin nhắn mà hiển thị 'Hoạt động 30 phút trước'
Gì vậy nhỉ? Có phải xảy ra chuyện gì không? Tôi dần từ vui vẻ thành lo lắng. Lúc chuẩn bị đi xem có chuyện gì thì nó xuất hiện.
Bây giờ tôi mới thở phào, và tức giận...
Chưa kịp mắng mỏ gì nó thì tôi phát hiện ra nó bị bầm dập hết lên cả. Miệng còn có máu cơ.
Tôi hoảng lắm, hỏi han:
- Tai nạn à? Sao lại bị thế này?
Nó chỉ nhỏ nhẹ:
- Giúp tao trước hãng.
Rồi cả cái thân thể to lớn ấy mệt mỏi ngã nhào vào người tôi.
Tôi hoảng hốt né tránh, kết quả là nó vật vã trước của nhà tôi luôn.
Từ từ, cho mình xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712654/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.