Sáng ra, cô Thanh gọi tôi vào phòng gặp riêng ngay tiết đầu tiên.
- Tưởng Huyền Anh nhà ta thế nào, hóa ra cũng có ngày như này.
- Nói sớm mới được khoan hồng bé ơi.
Tôi chau mày:
- Bọn điên.
Bước vào phòng, tôi thề là không làm một cái gì hết, cô Thanh lên tiếng trước:
- Vậy là lên lớp 11 rồi nhỉ?
- Vâng.
- Trường chúng ta năm nay thi vào lớp 11 đấy, cô chọn em được chứ?"
Ra là đi thi, tôi lịch sự từ chối:
- Chắc không được ạ, em còn...
- Cứ thử sức đi, thi xong chắc chắn cô sẽ cho người dạy chuyên cho em.
Sau đó là sự lôi kéo kinh khủng khiếp từ cô Thanh.
Cuối cùng, tôi đồng ý. Thôi thì thử sức xem sao.
- Gọi hộ cô thằng Thiên.
- Dạ?
- Thầy Khánh bảo nó đi thi Toán đấy.
- Vâng.
Gọi làm gì chứ, tôi nhắn tin cho lành. Thú thật giờ mà tìm nó chắc hoại tử quá.
Ting ting! Bạn Thiên đã nhắn ok lại.
Tôi xuống căn tin mua thì bác Hoa gọi:
- Ê, cái Phương đâu?
- Nó ở trên đó bác, trên trển với người yêu rồi, nó bỏ cháu luôn.
- Thế mang cho nó thử cái kẹo vị Dâu này, hôm qua nó mua mà hết.
- Vâng, mà sao cháu chẳng được gì cả thế?
Tôi chỉ trêu vui vậy, nào ngờ.
- Đây cô nương, kẹp bìa giấy hình hoa hướng dương. Tặng mi đó!
- Úi thế cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-cua-hoa-huong-duong/2712656/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.